Rồi cụ làm hòa với con: yên chí đi, xong hết rồi. Mai mày cứ sang tỉnh bơ, hỏi han nó, khề khà xin lỗi nó một tẹo, rồi vú đó, lồn đó, địt và bóp vào con ạ. Có thầy thì hai cha con mình chia nhau, còn không lồn nó mày địt, miệng nó mày bú, tao nghe nói bọn trẻ thích vừa địt vừa mớm cơm cho nhau lắm mà.
Cụ nói mà vỗ cái đét vào bả vai con, oai như ông tướng: thế nhá. Thằng Cún nhá đâu chẳng nhá lại nhá ngay vào cụ: thầy nói vậy chứ con kệch cái mồm con đĩ chó ấy rồi. Gớm mồm gì mà đầy nhoe nhoét khí buồi con, chỉ tưởng đến con đã rởn tóc gáy, muốn nôn thốc nôn tháo ra liền.
Cụ ông lại trầm ngâm dạy con: mày hỏng tệ, Cún ạ. Chả là mày địt mồm nó, chẳng kềm được mày ói ra thì bảo miệng nó sạch lu sao được, con. Thế nhưng nó súc xoành xoạch là lại thơm tho sạch ngay. Tao hỏi mày (cụ nói mà như vừa vớ được lạng vàng ai đánh rơi) lồn nó mày bú, mày gặm, mày cắn, mày liếm, bộ nó là thánh thần gì mà không vãi khí ra. Tại sao mày nuốt lấy nuốt để, rồi bận sau lại gục đầu vào bú tiếp. Mày có gớm và chê lồn nó thế này thế nọ mà kệch, chừa không gặm lồn nó nữa không.
Thằng Cún tưởng như từ chín tầng mây lộn đầu ngã xuống. Cụ nói đúng quá đi chứ, mồm gái thì chê bẩn mà lồn gái thì xin bú tì tì. Đúng là thời buổi nhiễu nhương, mọi thứ lộn tùng phèo lên hết. Nó lặng tịt, cụ ông lăm lăm nhìn con hỏi trêu: thày nói có phải không ?
Cụ ông lại xuề xòa: thôi, dẹp tự ái lại, nhẩn nha nối tiếp cuộc tình với nó đi con. Lồn nó dù có qua nhiều lần hương lửa thì cũng còn bo hơn lồn nhà thổ nhiều. Và để gỡ rối cho chính cụ, cụ giặm thêm: mày địt con bé, thầy cũng yên tâm, chả sợ cù đinh thiên pháo gì tất. Chứ mày đòi nhèo nhẹo đi động đĩ, thầy tốn lắm, Cún ạ. Cụ thở phào như trút hết cõi lòng.
Cụ nhìn lên cao tít tầng mây, lầm bầm nói: cám ơn bà đã cho con một nơi chui rúc. Bà hẳn bằng lòng vì nó hết thất nghiệp từ nay. Và cụ ông quay qua con: đi rửa mặt mũi đi, đừng bí xị nữa. Để khen vuốt con, cụ khề khà nói: gớm, sức trai địt vỡ lồn gái ra ấy chứ lị. Ghen làm đếch gì với mấy thằng già.
Thằng Cún định nói “ già nhưng còn gân “, nhưng thấy mắt cụ quắc lên, nó nín khe. Nó chờn vờn thấy vú vê con bé, giờ này cũng qua chiều rồi, tiếc làm sao bỏ lỡ mất buổi trưa. Đúng là no mất ngon, giận mất khôn, khi không để cụ ông sang làm một phùa với con bé.
Hèn gì cụ về với vẻ mặt vui như Tết. Cụ đâm ăn nói có duyên tệ. Người ta bảo sau khi địt nhau trí óc sáng suốt, tinh thần thơ thới ra, e đúng vậy chăng. Nó cun cút đi vào nhà, cụ ông quẳng mớ quần áo mới thu hồi lại bảo với theo: này đem vào giặt giũ đi, gớm mùi khí lồn con bé kẹp vào khai như nước đái.
Thằng Cún đón mớ vải, len lén đưa lên mũi hít. Chả có mùi mẽ gì cả, ông cụ chỉ được nước tung tin đồn nhảm, nhưng lờ mờ nó thấy con bé đang nhứ lồn ra vỗ bành bạch như bảo: này lồn bà đây này, mày có thèm thì bà cho. Chưa chi thằng Cún đã nuốt ực ực đám bọt đang trào lên.
Cụ ông ngồi nghiệm lại thời cụ bằng tuổi thằng Cún bây giờ. Chao ơi, sao mà cụ “ nu “ thê “ nu “ thảm thế không biết. Được như thằng con cụ đã phúc, đằng này lại bơ bơ chẳng biết gì sất. Chỉ nhằng nhẵng bám gấu cụ cố bà là nhất, chả gì cụ cố cũng chiều cho cậu ấm sờ ti mà.
Cố ông cũng oai hùng ghê lắm, nhưng nội việc mồm năm miệng mười thì thua đứt cố bà. Lúc cố ông gọi cố bà “ nhờ tí việc “ thì cố bà răm rắp nghe theo, còn những việc khác thì đừng hòng nhé. Cố bà mà vạch vú ra cho con sờ thì cố ông có lôi thằng bé quẳng ra cũng chẳng nổi.
Cố ông một hai gắt toáng lên: bà cho nó vặt thế thì vú mớm còn ra quái quỉ gì nữa. Cố bà cũng cãi chẳng chịu thua: vú tôi chớ vú ông đâu mà xót. Cố ông cay lắm, nhưng đếch làm gì được. Thế là cụ hí hửng bò lên ngực mẹ mà bóp mà bú xào xào.
Cố ông đứng xem ức lắm, bố nó vú vợ tao mà nó mút, nó ôm thế kia thì có chết tao không. Vậy nên khi cụ ông nghịch mẹ no nê lăn quay ra ngủ, cố bà còn lo lăng xăng sau vườn, là cố ông vặt một cú vào bẹn thằng bé khiến nó khóc lặc lè thê thảm.
Cố bà chạy vào, cố ông vờ vịt xoa chỗ đỏ của thằng con, xuýt xoa như thằng bé bị con gì cắn. Thằng con cũng chẳng dám kể tội bố, e sau này cố bà vắng nhà là bị cố ông giần đòn chết thôi.
Cố ông chỉ được nước dạy con địt gái là tài. Lắm khi thấy bố nhịn mẹ, cụ ông cũng bực.
Hai cha con phân bua với nhau: đẻ nói ngang như cua mà thày thì nhũn quá. Con ấy à… Cố ông ỡm ờ: mày thì sao. Cụ ông đâm cụt hứng, cố ông chửi cho: con củ cặc, thế mà cũng đòi lên lớp. Rồi cố ông giảng giải với con: mày ngu lắm, đàn bà họ luôn là kẻ thất trân, nên lâu lâu cũng để họ ra oai. Tao hỏi mày các bà hùng hổ mà có khi nào được nằm đè lên bọn đàn ông chưa (hồi đó việc vợ chồng chưa có bày đặt kiểu cách như bây giờ). Kệ các mụ, con ạ. Rồi thì ngựa đó mình cưỡi, còi đó mình bóp, lỗ đó mình chui, nhủng nha nhủng nhỉnh có mất gì đâu.
Và cố ông huyên thuyên kể cho con nghe: mày xem các bà họ có thứ mình không có, như vú chẳng hạn, như lồn chẳng hạn. Vú mình sờ vào cứ như sờ phải hạt ngô sượng, còn vú các bà ôi êm biết là bao. Buồi mình cương lên thì ngúc nga ngúc ngắc, còn lồn các bà thì lớp trong lớp ngoài, trông tuyệt cú mèo. Thày hỏi mày hục hặc với các mệ được kí gì, hay là các bà “ cấm vân “ thì đến nước ôm buồi mà giãy. Đấy chân lý là ở chỗ đó.
Cố ông lại giở giói văn minh, phết luôn tiếng tây tiếng u vào “ bồng bồng “, cụ ngớ ra chẳng hiểu gì cả. Thôi thì cố ông, cố bà dành hơn cũng chả sao, đằng này thời ấy ba cái gái ranh cũng lỡm cụ mới tức. Mẹ, vú mớm thì nhu nhú như quả cau non mà đứa nào cũng ẩy ngực ra cho nó to lên để mồi chài cụ.
Như dạo cụ bê con Nụ địt ở sân đình. Con nào gặp cũng hỏi: mày làm gì cái nụ mà nó giãy khiếp thế. Cụ trêu luôn: tại nó có hai vú to, tao thử sờ xem nó thế nào. Thày tao bảo con gái đứa nào cũng thích được bóp vú. Bọn gái lè lưỡi ra sợ, gọi là sợ mà còn xớ rớ đứng bên. Cụ khoắng tay một vòng như sắp bóp vú chúng, bọn chạy giạt ra. Cụ cười kinh mạn: nói thế chứ chúng mày có vạch yếm ra tớ cũng đếch thèm sợ. Mẹ, vú gì mà bé tí bé tẹo, còn thua cả buồi tao nữa.
Cụ nói vội quá nên hớ, một con xem chừng kênh kiệu nhất bọn cãi lại: mày làm ra vẻ báu lắm, buồi mày thì nhỏ như cọng sậy là cùng. Sợ ngoáy chẳng được nước mẹ gì chỉ thêm ngứa. Cụ giận tím mặt: con ranh dám chê. Cụ cáu tiết trụt luôn quần ra hét toáng: đứa nào chê buồi tao bé, cứ thử đưa lồn mày ra, tao địt xem có vỡ hết chăng.
Con gái con nứa thấy buồi nhắm tịt mắt lại. Trông nó thòng lõng một khúc vắt vẻo như cao su, nghĩ nó mà chui vào háng thì bỏ bu. Đã thế cụ lại vọc cho củ lẳng trâng tráo ngỏng lên nữa nên bọn gái càng sợ. Chúng nhớ hôm chạy vội chạy vàng mà còn cố ngoái cổ lại, thấy cụ đang cố đút buồi vào lồn con Nụ mà vẫn còn kinh.
Riêng cái con ngổ ngáo thì trốn lại xem coi địt ra sao chứ cứ nghe người ta quặc nhau địt mẹ, địt cha nó ngẩn tò te không sao hình dung được. Khiếp khúc buồi cụ cứng là thế mà đút vào lồn con Nụ thấy nhẹ tênh. Nói của đáng tội, lúc đầu con Nụ cũng đạp khoắng hai chân không cho, nhưng khi buồi cụ đã chui tọt vào lọt trong lồn nó rồi, cụ mới nhắp hai ba cái đã thấy con Nụ xuôi lơ chịu trống.
Cụ bóp vú con Nụ và nhắp thêm vài chùy là con bé dịu hẳn mặt. Hai tay ôm cứng lấy lưng cụ lôi vào, hai chân lại cong thành vòng kiềng xiết lấy hông cụ mà nhịp nhịp theo. Lần đầu tiên con quỉ nhìn được hai đứa địt nhau, trông vừa hùng hục lại vừa âu yếm. Cũng là lần đầu con bé nhìn thấy cái của đục đục phọp phọp nơi buồi lồn hai đứa, sao mà dơ dáng dạng hình, thế mà hai đứa cứ bíu lấy nhau cò cưa.
Đứng nhìn, con nhãi cũng thấy như chính mình bị cụ đang bóp vú tê rần lên, còn chỗ háng thì cũng muốn nhịp nhịp theo hai đứa mần tuồng. Nó vừa tức, vừa xón vãi đái ra, mà lạ chẳng có giọt nước nào chỉ toàn thứ lầy nhầy như lòng trắng trứng. Con ngổ vội ôm lấy háng mà lỏn đi lẹ, nó hết chịu cảnh địt nhau hóa hào hứng như vậy.
Đã thế, cụ vẫn bị chúng bao vây nói đủ thứ điều. Có đứa trêu: con Nụ nhắn là mày địt nó rồi bỏ, nó đang ngứa ngáy đấy. Có đứa dọa: con Nụ nói với tao bụng nó kễnh lên rồi, nó định phô thày u nó qua bắt vạ nhà mày. Còn con Nụ thì vẫn tỉnh bơ xen lẫn ỡm ờ hay đáo để: ừ thì lâu lâu cũng thấy rục rịch rục rịch, song tớ cũng chẳng đoán định được là cái chỗ rọt rẹt ấy thực sự nơi nào.
Rồi nó chỉ huyên thuyên: khi thì chỗ này (trỏ vào mỗi cái vú), khi lại ở đây (đập bành bạch vào bụng), còn đận thì (nó nhỏn nhoẻn cười làm duyên xoe xoe ngón tay) chỗ đó. Nó lượn ngón tay một vòng như con ong tìm mật rồi đáp là là xuống cái bim của nó.
Con Nụ làm cụ chóng cả mặt. Thế là sao. Đúng là mới nứt mắt đã bày đặt đố mẹo, cứ như bà Điểm ví “ da trắng vỗ bì bạch “ làm điên đầu các đáng liền ông. Cụ lo lo chỉ sợ một hôm nào xấu trời, gia đình con Nụ kéo nhau sang bắt đền. Chờ đỏ con mắt chẳng thấy, chỉ thấy con Nụ lượn lờ mời cụ hôm nào lại sang nhé.
Cụ lắc đầu nguầy nguậy chịu với đám choe choe. Chúng ỷ có hai cái vú và chút thịt lõm mà vần các trai như dế. Cụ chấm mút con Nụ được một lần cũng thấy hay hay. Chẳng còn ai để đè nữa, cụ ngơ ngẩn cả người. Bao nhiêu dằn vặt, cụ về trút hết vào mẹ. Cụ tăng số lần bú cố bà, nhưng lại xục xịch ngoáy đùng đùng trên mình mẹ, khiến cố bà nạt: mày ăn cái đéo gì mà quậy thế hả.
Tối nguy nhất là lần cố bà đang lom khom làm gì đó. Chập choạng cụ lại nhìn ra con bé Nụ đang chìa đít ra cho cụ nhìn. Cụ phon phon chạy ngay đến xoa lia bên ngoài váy. Cố bà lại nghĩ là cố ông xun xoe đòi kia nọ. Cụ thấy người nữ im lại nghĩ con bé chịu đèn rồi, nên đang xoa thì đổi sang bóp hăng say. Cố bà cũng phê nên đảo cái mông như chong chóng. Cụ đã định dí háng vào để áp đảo địch quân.
Không dè sét ở đâu bổ xuống trên đầu. Cụ bị những cái tát trời giáng với lời chửi nặng: mày làm cái mả mẹ gì vậy. Sao mày lại xoa bóp đít mẹ mày, mày tranh bóp vú của tao, giờ lại mon men đòi chui vào hũ mắm hả.
Cố ông cáu vì vú bị con ngoạm mút, giờ lại thấy nó xâm phạm cả vào lãnh địa của ông nên xáng cái nào cái ấy nên thân, khiến thằng Cún té ngửa. Cố bà nghe hỗn độn, quay lại nhìn, buông rời cái rổ trên tay và xổ vào túm lấy cố ông đánh lấy đánh để.
Cố bà ông ổng kêu: cọp nào đi ăn thịt con mà ông đánh con như đánh đòn thù. Này ông giết mẹ con tôi đi, cho ông sống một mình cho thích. Cố bà xấn đến, đưa cặp vú ngúng nguẩy trong yếm ra phía cố ông, tội nghiệp, lão cố phải xòe hai bàn tay ra theo kiểu “ kim kê ấp noãn “ mà méo xệch miệng ra nài nỉ: đừng, bà, tôi nghĩ nó định làm hỗn bà nên nổi nóng. Chứ bà đồng ý thì tôi cũng thế thôi.
Chẳng đợi cố bà hạ cơn lôi đình, cụ cười nịnh xun xoe: bà làm gì chẳng đúng. Nhìn cái mõm trơn như mỡ, nháy nháy như con giun, râu mép nhấp nhô như lúc cố ông dùng chúng để phục vụ cố bà, mẹ cụ xuôi liền. Nhưng cũng còn ấm ức nốt cái cục hờn sót lại, nên cố bà bĩu môi chê: ông cứ làm như ông lo lắng cho tôi lắm, lo lắng mà vác dái chạy rông, lấm la lấm lét như chó tháng Bảy.
Cố ông cụt hứng nhưng thôi nhịn bà lão cũng chẳng sao. Cụ đang xòe bàn tay ở thế vờn trứng thì giờ khoa khoa như đang ấp trứng trong đùi. Thế nhưng cố bà vẫn hững hờ nên hai bàn tay cụ cứ khua khua như động cơ máy bay khởi động mà chưa nổ. Xem chúng chập chờn trên không, trơ trẽn làm sao.
Hôm sau gặp Nụ, cụ tuôn những lời chửi vô tội vạ. Cụ răn đe con bé: này mày có ngứa lồn thì lẳng lặng ra sân đình trước, tao sẽ ra giúi cho ăn. Đừng lượn lờ trêu ngươi tao, làm hôm qua tao bị trận đòn thừa sống thiếu chết.
Con Nụ long mắt lên chả hiểu mô tê. Nó bảo: ơ hay, mày làm tội mày phải chịu, sao lại đi mắng tao. Cụ nghểnh cổ lên: không ự, mày cứ chìa chìa vú mông ra mà đéo cho tao làm gì. Buồi tao tức bỏ mẹ, nên lò dò về nhìn đít bà cụ cứ ngỡ mà mày bò vào dụ dỗ tao, thế là cứ tì tì xoa bóp, lại còn định dí buồi vào mới chết. Hóa ra bố tao chộp được, tẩn cho không còn một ngôi sao nào không vỡ trước mắt tao.
Con Nụ ôm bụng cười sặc cười sụa. Nó cười như đười ươi, vú rung rung loạn xạ. Cụ lại tưởng con bé lên cơn đau bụng đẻ, nên chồm vào ôm cứng ngay. Con Nụ lấy sức ẩn ra: đừng lợi dụng, tao chẳng đau đớn gì đâu, tao cười bò vì cái đầu ngu đặc của mày. Cụ ông ngẩn ra như cục bột bị chai ngắc.
Con Nụ nói tía lia, nói huyên thuyên, sợ cụ tranh cướp lời mất. Còn cụ trông con này nhấm nhẳng bực ra trò. Cụ gạ gẫm nó: mày phét có hạng. Thử mày ở vào trường hợp tao, mày cũng quính thế thôi.
Con Nụ vênh váo lên: tao không có buồi như bọn con trai mày, nên chả hiểu khi cứng ngỏng lên thì khó chịu ra sao, chứ của tao nó thụt vào trong vậy mà cũng râm ran đáo để. Nó nói và đặt bàn tay úp lại vuốt vào háng, tựa khi tắm xong lấy khăn lau lồn vậy.
Tay nó lau nào có làm nhanh, cứ tà tà giống cô gái rảnh ngồi rửa chơi cho mát. Cụ nực nội làm sao, người ngứa ngáy khắp cả trong lẫn ngoài. Cụ đưa tay gãi sau cổ thì thấy ngứa dưới đùi. Cụ thò tay gãi đùi thì ngứa nhảy sang bụng. Con Nụ thì dấm dẳng vuốt ngược lên, váy dúm lại nhàu nát.
Cụ hét lên: mày có ngưng ngay cái trò vuốt lồn không, ông mà không dằn được lại đè địt cho phát nữa đừng oán. Con Nụ vênh mặt lên: mày làm cứ như ông thánh sống. Làm thì lụp chụp quàng xiên, tưởng báu lắm.
Cụ tức vì con bé chê tài năng cụ, nhưng cụ nhớ lại cử chỉ của nó lúc bị cụ đè ra sân đình ngoáy đít lên, cụ ra vẻ tay chơi: chỗ này thì tao thấy mày phét đứt đuôi. Mẹ, tao lụp chụp mà mày lại kẹp chặt cứng hai đùi lại hối tao địt cho sướng. Đúng là mày nói dóc có bằng.
Con Nụ mặt trơ ra. Nó cố chống chế: ấy tại lúc ấy tao nổi ngứa nên phải vặn vẹo người cho đỡ ngó ngoáy thịt da. Mà mày ở bẩn khiếp, leo phóc lên người tao, có khi chấy rận nhảy sang cả tao cũng nên.
Láo đến thế này thì cụ hết chịu nổi. Cụ ôm nghiến lấy con Nụ mà thọc tay vào yếm nó vặt hai cái vú đau rần. Cụ vặt mà kêu: này rận, này chấy, ông búng sang hết cho mày để chúng cạp thủng mẹ vú mày ra cho chừa, con đĩ huênh hoang.
Con Nụ bấy giờ sợ thực sự. Nó chẳng sợ chấy rận mà chỉ sợ cụ vặt rơi cả hai đầu vú nó ra thì chết. Giả dụ cụ lấy nó sau này thì tội cụ làm cụ chịu, mất béng cái đầu vú thì đành mút lấy cái da trơn, đằng này nhỡ hai đứa xa nhau, thằng nào cưới về thấy mất cái núm thì nó đập cho tan xác.
Con Nụ kêu rinh lên: tao đùa mày tí ti cho vui, đừng giận tao tội nghiệp. Song cụ đã lên cơn điên rồi còn khuyên can được gì. Cụ xóc con Nụ đến nỗi dây yếm đứt bung ra, cụ lôi hất lên che lấy mặt nó và lăn xả vào tấn công hai vú vèo vèo. Cụ bóp, cụ véo, hai đầu vú ọp ẹp, con Nụ muốn kêu cha kêu mẹ. Cụ lại ghé răng vào cắn phát nào phát ấy đau điếng. Con Nụ lùng nhùng dưới yếm chắp tay lạy rối rít: tao lạy mày, tha cho tao. Tao sợ rồi.
Nó sụt sịt khóc, rồi òa lên từng cơn. Nó khóc thảm thiết để mặc cho cụ vít lấy hai vú nó mà lôi, mà cắn cho hả giận. Nó khóc dữ quá, đến vãi cả rắm ra từng tràng. Cụ nghe lụp bụp như liên thanh. Cụ chợt ớ người dừng lại. Cụ nhớ ra lời cố: mày phải chiều chuộng bọn con gái, đừng làm quá, thế mới cho mày địt nữa, nhớ đấy.
Huống chi nước mắt đàn bà. Cụ vẫn thò một tay bóp vú, nhưng một tay đã đưa lên lôi cái yếm ra. Chao ơi mặt mày con Nụ thảm hại quá. Nước mắt nước mũi ròng ròng, chảy dài hai bên má. Cụ ân hận, vội dùng bàn tay đang bóp vú xoa day cho con Nụ. Một hai cụ cứ be be: tao đền cho mày. Đừng khóc nữa. Con Nụ đang bị vặt vú đau bỏ bố thấy cụ đưa gan bàn tay day khắp ngực thì nó dễ chịu ngay.
Nó chỉ ư ư cho có lệ chứ thực sự nó hết giận rồi. Cụ thấy con bé im thì lại giở yếm lên chui đầu vào gạ: để tao xem vú mày có bị sứt không. Mả mẹ cuộc đời, giúi mặt vào rồi nhìn rõ hai bầu vú rừng rực, cái núm đỏ loe, cụ không đành lòng nên cụ nâng nâng hai vú trong tay, thơm lấy thơm để.
Con bé nhột, nhún nhẩy bộ ngực, hai vú nhích nhích làm cụ thích bỏ bu. Cụ cứ hôn hít và nói nựng: tao cưng mày lắm vú ạ. Mày bị nát đi thì tao ân hận lắm. Cụ hôn hết ở trên lại lật vú lên hôn ở dưới. Hôn chán chê thì lại thè lưỡi ra xoa, hai quầng vú và đầu vú đều bóng nhẫy nước bọt. Con Nụ trách khéo: mày liếm ướt nhoẹt cả vú tao rồi. Và nó nũng nịu bảo: tao không biết đâu, mày lau cho tao đi.
Cụ dùng luôn tóc cù lên hai vú. Những sợi lởm chởm đâm xóc vào làm tòe các đầu vú đi và buồn cật lực. Y như có những mũi kim đâm nhói vào, nhất là khi đầu cọng tóc chọt đúng vào cái lỗ ở núm vú. Con Nụ buồn muốn rụng cả tay. Cụ lại hôn, lại hít và bú ọc ọc vào vú. Có vị tanh tanh như sữa non, cụ giật béng mình. Con Nụ nhận ra ngay nên gáy: mày nhát quá, dám địt mà đéo dám chịu. Chả phải sữa đâu, mày xục vú tao, tao rủn cả người ra, nên mồ hôi vã ra đấy.
Cụ tẽn tò vô cùng. Để gỡ thẹn, cụ bú chộp ào ào lên vú con Nụ, giúi mãi mặt mũi vào mà khuấy đảo lên. Hai vú con Nụ như hai cái bánh bao xìa xìa ra dưới miệng cụ. Cụ thích quá, ai dè dằn vặt nhau mà lại được hưởng vú con nhỏ dễ ợt.
Cụ còn bóp vú con bé mà lả lơi gạ: mày cho tao tốc váy lên tí nhé. Con Nụ cũng thích tê cả người, nhưng ra cái điều ngây thơ cụ trả treo nói hớt: mày định tìm cái gì ở đó mà muốn tốc váy tao. Cụ ỡm ờ lơ lửng như con cá vàng: mày chả kiện tao sang rận cho mày là gì, thì tao muốn vạch xem có con nào loạng quạng trong đó không ấy mà.
Con Nụ cướp lời ngay: tao đùa mày thế thôi, chứ có một con rận to tổ bố thì nó chui vào lồn một lúc ọc bố nó ra và cút mất rồi. Cụ biết ra con Nụ xỏ xiên cụ nên cụ cũng tròm trèm nghịch lại: vậy bây giờ con rận nó muốn chui vào lại lồn mày thì mày có cho không.
Con Nụ bảo ư mà hai tay thì xoắn lại, vai co lên, chẳng khác con gái được mẹ hỏi có lấy thằng kia không thì vặn vẹo người trả lời: mẹ kỳ, con chả nghe đâu. Cụ chả thèm hỏi han gì nữa, cứ phía sau vói tay lên bóp vít lấy hai vú, con Nụ cúi khom chổng mông lên. Cụ hích hích gió vài cái rồi một tay thì bóp vú còn một tay lôi toẹt cái váy con nụ vắt lên lưng.
Hai chân con Nụ cứ vướng víu, giúi giụi xuống nhưng hai gót thì mở lơi ra dần. Gái quê chẳng có lót liếc gì hết nên váy tốc lên là đít trắng hếu bày ra. Lại còn đám lông đen cứ thập thò nhìn trộm. Cụ bấu lấy cái vú, kéo con Nụ sát vào và trật buồi thúc từ sau thúc tới. Con Nụ miệng thì đừng và người cứ cúi thấp xuống, vểnh cái lồn lên. Cụ kéo con Nụ đến gốc cây bảo nó bíu vào rồi cụ vành mông đít nó mà nhét buồi vào lồn nó.
Con nhỏ gúc gắc như chó mắc lẹo, song khi cụ vừa bóp vú vừa địt vào thì nó nấc cục lên từng cái lắc lư. Cụ chờ khi buồi đã vào sâu lồn con bé thì cả hai tay thò vào bóp nghiến lấy hai vú giập tóe khói tóe lửa. Con bé như con trâu bị buộc mõm cứ giật đùng đùng.
Cụ địt mạnh, địt dai, lồn con Nụ kêu chép chép, nó có vẻ thỏa thuê sung sướng. Thỉnh thoảng nó lại quay liếc ra sau nhìn cụ mà kêu rối rít lên: đấy mày vừa chạm chỗ đó ngứa quá, mày giúp tao địt gấp lên cho đỡ. Cụ tuân lệnh thi hành ngay không thắc mắc. Con Nụ nghiêng ngả vật vờ, lẹo tẹo dính nhau không gỡ ra được.
Lồn con Nụ ướt mẹp nước nên cụ địt vào tiếng kêu phát ra còn rõ và to hơn. Nó không còn chép chép mà nghe phạch phạch như cánh quạt máy bay. Mặt con Nụ đỏ rần như cắc kè, hai tay nó lắc lư ôm lấy gốc cây muốn cho móng đâm thủng vào. Lồn nó bứt rứt tợn, buồi cụ thun thút ra vào như dao đâm, kiếm chém, đau chẳng đau chỉ thấy trong ngoài tê hết lên.
Cụ địt một hiệp nữa thì chân rủn ra cả, con Nụ cũng mệt bã người. Nó buông thốc tay ra, hích cụ ngã nhào bật ngửa. Cụ té cái đụi xuống đất, nhưng lôi được luôn con Nụ trên người. Buồi cụ vẫn ngâm tôm trong lồn con bé. Hai đứa thở rốc thở ráo, mệt muốn lè lưỡi ra. Cụ cầm hơi bằng hai tay bóp xoa đều nơi vú con Nụ.
Một chốc cụ khỏe dần và con Nụ cũng đã ngồi nhích tới nhích lui nơi chỗ háng, cụ bóp vú và hơi nâng con bé lên thả phịch xuống như đóng cừ. Con bé đổ cái uỳnh, lồn tựa bị dội lên ở quãng đường xóc. Con bé thích chí nên di choẹt cái lồn vào khúc gậy của cụ khiến cụ hoa mắt, đổ đom đóm ra.
Hai người áp lưng vào nhau, cụ có lợi thế vừa địt vừa bóp được vú con Nụ. Con bé chịu thua thiệt vì chẳng biết vớ cái gì cầm cho đỡ để tay không nên đành chống lên hai chân cụ mà láy cái đít cho lồn gỡ được chút va chạm thấy sướng tít cung mây.
Con Nụ được cụ cho lồn ăn no nên bắt đầu ve vãn: mày đần quá. Tao có sướng mới bò đến với mày. Chả lẽ con gái lại nhận mày địt giỏi sao mà mày điên tiết lên với tao. Mày cắn vú tao muốn đứt. Tao sợ mày địt tao sướng buồi mày đếch thèm lấy tao nữa, nhỡ chồng tao thấy tịt mẹ đầu vú thì còn bú vào đâu sẽ giần tao bỏ bố. Chứ mày xem này, buồi mày địt sâu vào, lồn tao ngậm hết, tao không nứng thì ai nứng vào đây.
Nói xong nó lên gân hai tay, xàng mông bào hơn bào gỗ. Con buồi cụ gật gù trong lỗ lồn con Nụ còn hơn là khúc nêm bị nhốt trong đít trái mít. Nó quay cụ mòng mòng, cụ chỉ còn biết bóp tịt hai vú con Nụ mà ngồi thẳng chân theo đà đưa đẩy của nó thôi.
Con Nụ vừa khỏe vừa hăng. Cụ địt nó như thế mà xem chừng chưa thấm thía gì với nó cả. Hai tay nó chống mạnh lên đùi cụ, đít ngoáy vòng vòng, dí cái lồn vào sát gốc buồi cụ mà văn cho trẹo đi.
Bực cái, váy nó cứ tụt xuống hoài, cụ đã ngứa vì lông lồn nó cọ vào háng, giờ lại chịu ngứa vì váy đụp nó chà miết lung tung, nên cụ cáu lôi cái váy lên đầu nó đòi vứt đi. Cái Nụ đang địt sướng mà cũng nhận biết liền, nó chụp hai tay vào góc váy giữ trịt lại. Nó nói như đuổi tà: không được đâu mày, địt thế được rồi, mày địt lồn tao chứ có phải địt cái váy đâu mà sợ vướng. Vả lại, mày để nguyên đó, ai nhìn tưởng là hai đứa ngồi nói chuyện đứng đắn với nhau, chứ không họ lại đồn rầm lên là tao với mày làm trò ma tịt.
Mả mẹ con bé, loắt choắt mà miệng mồm dau dảu như miệng lồn lép nhép nhai khi bước chân đi, sợ để yên thì khô queo đi chắc. Thế nó đang chả làm trò ma tịt thì làm cái đéo gì đây, dào nói chuyện đứng đắn mà ngồi lên đùi trai nhún như nhún cối giã gạo.
Nhưng cụ nghĩ lại thấy con Nụ nói cũng phải. Cởi hẳn được váy nó thì nên làm, còn kéo buộc lên cổ nó thì lại che mất vú, cụ thích là địt thì phải có cái gì mềm mềm vịn vào mới vững dạ, nên cụ chẳng hoạnh họe con bé nữa.
Cụ từ phía sau cứ ôm cứng lấy bộ đèn pha mà đun cần số lên cho cái Nụ chạy xe. Nó xoành xoạch đổi từ số nhanh sang số chậm, số chậm sang số nhanh, thỉnh thoảng lại thả số trung hòa khơi khơi cho xe tuôn đèo lả lướt.
Nó lái xe chán thì lại đòi thay tài. Nó cứ để nguyên cần số trong lồn nó mà quay vèo mặt lại không khác tay làm xiếc đang ngồi xe ngược nhỏng đít lên đổi sang thế bên kia. Sư nó, cái lồn dẻo kẹo mà vần con buồi cụ nghe cái ót, cụ muốn rủn cả người.
Nó đối mặt với cụ, hai gò má hây hây như vừa chui ở bếp ra, tóc tai bệt mồ hôi, miệng đỏng đa đỏng đảnh. Mắt nó chúa là dâm đãng, nhắm chẳng ra nhắm, mở chẳng ra mở, cứ lim dim như con mèo được chủ xoa lông gù gù nho nhỏ.
Nó cỗm luôn hai tay vin vào cổ cụ, hệt hai dải đai niềng cổ trâu. Nó uốn nó éo, vắt vẻo đánh đu, lồn quay xào xào nơi buồi cụ, lông đâm chích chích buồn thấy mồ. Cụ cũng ôm lấy lưng con Nụ, vùi hai vú nó vào va chạm với ngực cụ, hai cái vú lệch xệch như bị đè ép vào nhau.
Cụ phải thúc người lên chứ không thì con Nụ giập đít xuống, những viên đất khô đâm vào mông cụ nhảy nhỏm đau cật lực. Cụ tống cú nào là con Nụ căng hai tay, hơi ngửa người ra để lồn nhận cú giáng trời thần thì mới đã. Nó khen cụ rối rít: mày địt giỏi thật, lồn tao bị đào xới tung lên, chả trách mấy con ranh cứ hỏi tao địt đéo thế nào.
Cụ gạt phắt ngay, ra cái điều trên đời này chỉ có mình cái Nụ. Cụ bảo: đang địt đừng nói lôi thôi, con ngựa bà nào thì chẳng so được với mày. Đéo mẹ, vú như cục đất, bóp chả mùi mẽ gì, còn lồn thì bé không bằng cái lá đa mà rượng. Con Nụ trố mắt ra dò hỏi: thế ra mấy con quỉ cái đó đã chìa lồn ra cho mày xem sao mà mày nói hăng thế.
Cụ cụt hứng nhưng vẫn gỡ: ấy là tao đoán thế, mày xem, yếm áo chúng thẳng băng như tấm ván, của trên đã vậy thì cánh đồng dưới chắc cũng không phì nhiêu để xứng đôi với nhau thôi. Con Nụ chưa ngoáy lồn tiếp mà đôi co thêm với cụ: ừ mày nói vú bọn nó tẹt thì có lý, còn mày bảo vú lép thì lồn cũng xẹp thì phải xem lại. Lắm bà vú chẳng có gì mà lồn hé ra là ai cũng nhỏ dãi.
Đến phiên cụ hau háu hỏi dồn: mày đã biết ai như thế chưa mà nói chắc như cùi bắp. Con Nụ vênh mặt lên: chứ không ư, tao thấy rõ mười mươi mẹ tao chứ còn ai nữa. Thôi chết rồi, ai đời con bé còn đang ngậm buồi cụ lại đi khai tuốt lý lịch mẹ mình ra, nó đưa ngay bàn tay lên che miệng sảng sốt.
Cụ bắt được nguồn tin giá trị này nhưng vờ: có thế chứ, chắc là mày rình mẹ mày tắm nên thấy rõ. Chứ chó ai lại để lồn ra cho mày nghía, sau đó mày đi phao lên cho cả làng hay. Con Nụ thẹn quá, chỉ sợ cụ bép xép đem chuyện mẹ nó đi kháo cánh con trai thì nó mang tội bất hiếu vô biên.
Nó xí xóa bằng cách đu lại cổ cụ mà địt. Nó bảo cụ bóp hai vú nó đi, mục đích đánh trống lảng để cụ đừng nghĩ vớ vẩn đến lồn mẹ nó nữa. Cụ địt thì địt, nhưng trong đầu lại lảng vảng vừa chộp được món quà ngon sẽ xun xoe về nháy cụ cố sang “ thăm “ mẹ cái Nụ một lần. Cụ tưởng tượng chắc là cố ông thích lắm, sẽ khen cụ được việc. Còn cụ thì cốt ý tránh cho cụ bà một phùa được nghỉ xả hơi, và cụ sẽ có cơ hội sờ và bú ti cố bà bằng thích.
Con Nụ thấy cụ lơ đãng chẳng thúc buồi lên nữa thì hỏi: mày nghĩ gì thế, hay là mày lại đang ám ảnh… Nó tắc tị và thấy đắng ở cuống họng vì biết chắc mười mươi là cụ đang băn khoăn về lồn mẹ nó. Nó nghẹn ngào chẳng thiết quậy lồn nữa. Cụ phải ra vẻ hăng lên nên cụ khóa nghiến hai bên hông con bé và vứt uỳnh uỳnh lên khúc buồi cụ.
Mồm năm miệng mười, cụ bảo cái Nụ: này bọn mình địt đi và cụ vít đít con bé như người ta vứt uỵch bao gạo xuống đúng cái cọc nên bao rách đổ tuôn gạo ra. Con Nụ đang nhiên thấy cụ sung sức thì hòa nhịp liền. Nó vắt vẻo ôm cổ cụ và đu người dạng hai chân ra cho lồn quay vèo vèo nơi trục buồi.
Cụ vừa hích lên vừa xàng buồi, con Nụ ngất ngây vì khúc củi cứng đâm bên trong lỗ lồn nó. Nó cảm thấy rõ đầu nấm của buồi cụ đội choi choi vào khắp các vách lồn, xỉa như xỉa thuốc ăn trầu vậy. Nó cố chịu mà không chịu nổi, y hệt có cái gì quậy dồn lên không rõ rệt, nhũn nhũn mềm, lại dẻo dẻo cứng, khi thì như dùi đâm, khi thì như cọ phết.
Lạ là lồn nứng đã đành, đằng này hai vú ở tận trên ngực cũng ngứa ngáy theo. Hai khối thịt núng na núng nính, lúc lắc đong đưa, cụ bóp vẫn còn nghe tức tức. Con Nụ phải ngửa kễnh ngực lên, chỉ mong cụ chõ mõm vào mà bú mà nhay họa may mới dịu được.
Cụ thấy con bé đến hay, giùng giằng đòi cụ nhay ở vú mà lại có vẻ muốn cụ giập ở lồn. Chịu, cụ chịu thua con bé, chả nắm được đâu là đầu, đâu là đuôi của sợi dây thòng lọng đang buộc vào cổ cụ. Kiểu này chắc phải xin cố ông cố bà thu vén cho cụ cưới béng con nhãi về. Chỉ có vậy cụ mới thơ phào nhẹ nhõm. Vú này, lồn này phải địt, phải mò bất cứ đâu, bất cứ lúc nào mới đỡ buồn bàn tay, đỡ gay củ cặc.
Cụ hỏi con Nụ: này, hay là mày chịu làm vợ tao cho xong. Con Nụ vờ vĩnh hát bộ: thôi đi mày ơi, địt một lần dai bỏ bố, mệt muốn chết, về làm vợ mày vô ra cứ đè địt thì có nước da xanh, mắt thụt hết. Thôi, tao không lấy mày đâu, mày kiếm con nào ham địt mà cưới. Còn tao chỉ muốn chơi với mày qua loa thôi, khi nào ngứa thì tìm nhau một tẹo.
Cụ tức phang ngang: mày đéo lấy thì tao cũng cứ lấy mày. Tao sẽ rêu rao khắp làng là tao địt mày có chửa rồi, chẳng còn thằng đéo nào dám tranh nữa. Và cụ đang địt cũng vặt ngay vú con bé: tao sẽ vặt buồi thằng nào bén mảng gần mày như thế này này. Cụ nghiến răng vặt cái chách, ôi đau ơi là đau.
Con Nụ lưu ý cụ: mẹ, mày không vặt buồi thằng tranh vợ mày, lại đi vặt vú tao là sao. Vả lại, tao đã nhận lấy mày mà chưa chi đã ghen hão. Rõ dơ dáng dạng hình, không biết xấu. Đúng là bọn con trai chúng mày chẳng biết mẹ gì cả, vú tao để sờ, để bóp, để bú, để nhay chứ có phải lông gà, lông chó đâu mà vặt, mà véo, đau thấy ông bà ông vải. Cụ trố mắt thò lõ như buồi cụ thò lõ khi nhìn thấy lồn.
Cụ ngẫm cuộc đời sao lắm rắc rối. Giới nữ luôn là một bí mật hoàn toàn, nhà khảo cổ có đào xới thiên thu thì cũng chưa hiểu cạn. Nhưng giả thiết nếu trên đời không có bóng đàn bà thì đàn ông sẽ mồ côi, ngơ ngác biết là bao.
Cái triết lý ba xu làm cho cụ ê ẩm cả người. Cụ chỉ còn dịch xê cái đít lấy lệ, buồi lững thững như bò ăn no đi giữa cánh đồng. Con Nụ biết cụ đang mông lung nên cũng nhúc nhích sơ sơ cái lồn y như cô lái đò chiều hôm thấy người dắt bò đi mà bỗng bâng khuâng, thả buông mái chèo vậy.
Cụ nheo nheo mắt nghĩ, con Nụ mà về làm dâu nhà cụ thì đêm bảy ngày ba cụ địt cho phát mếu. Còn vào ra không kể, mẹ, vú với mớm nhinh nhính thế kia bố ai chịu được. Chưa chi cụ liếm mép đùng đùng như thèm lắm. Cụ lại tưởng tượng cái lồn con nhãi, giời đất ạ sao nó nứng dữ thế. Địt ào ào mà vẫn ngâm khít rịt buồi ông, chấm mút như que kem, bào láng như bào gỗ, thọc tới thọc lui như thọc hang cua. Con bỏ mẹ không nứng lồn thì cụ không là người.
Tự dưng cụ vơ quàng mẹ con Nụ vào để trút đi hậm hực: mẹ nó lồn to thế, chả trách đẻ con dâm là phải. Cụ nghiệm ra phương ngôn ta chẳng nói trệch đi đâu một lời: thương nhau thương cả lối đi, ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng. Tâm trạng cụ đúng ngay boong như vậy, con Nụ mà không chịu làm vợ cụ thì đi đâu cụ cũng kể toáng lên về lồn cả họ nhà nó cho xấu.
Trong lòng cụ đang lẫn lộn buồn thương giận xót. Nhỡ cụ về khoe với cố ông rồi bố bò sang địt bà lão, thì ra sao. Lúc ấy, con Nụ vẫn khăng khăng không lấy cụ, liệu cụ có dám kháo lồn bà lão với mọi người. Nhỡ có ai cắc cớ hỏi: thế lồn bà ấy xấu mà sao bố cụ cứ chui rúc vào thì còn ăn nói sao cho gọn. Quả là tự dưng mua lấy hận vào người. Nhưng mà con Nụ láo quá, địt thì thích địt mà cụ nhận làm vợ thì nó không ưng.
Cụ bèn bảo nó: mày ngồi lâu, tao tê cả đùi rồi. Mày chịu khó bò nhoài người ra cho tao thư giãn một chút. Con Nụ biết tỏng tòng tong cu cậu đòi thay kiểu đun đít bò hay nói khác đi là địt kiểu chó dắt. Kệ, đã lỡ chơi thì cũng theo luôn. Miệng nó lầm bầm: địt còn kiểu cách, xong cũng chống hai tay, co hai chân, lồm cồm như con chó. Nó giùn phần đầu xuống, nhỉnh phần đít lên, vú chảy một giàn, lồn đưa một búi, giục: này đòi thì địt cho xong đi.
Cụ khoái quá, trông con Nụ chồm chỗm như chó, lồn nó tè le như cái hoa ngậm đầy sương. Cụ quì gối lên đập buồi vào khe đít con Nụ vuốt dọc xuôi ngược. Chưa gì con nhãi đã uốn cặp mông dập đềnh. Cụ vã cái chát vào mông nó mà chửi:lồn nứng gì nứng chi lạ. Mẹ người ta mới nhử nhử đã muốn đòi ngậm buồi người ta. Con Nụ thẹn bằng chết, tẩy bài cây sất đã bị cụ nắm được, nhưng nó nào vừa hét lên: địt thì địt cho rồi còn bày đặt sơn mới phết, nhà tôi mới quét vôi, không khiến anh rê cọ lên nữa, bẩn tường nhà tôi ra.
Cụ lại phát cái đét vào mông con Nụ lần nữa, cụ mỉa nó: mày ăn bao nhiêu cũng chẳng vừa. Con gái như mày thằng nào lấy làm vợ chắc theo ông theo bà sớm.
Con Nụ đang lồm cồm bò như chó cũng ngoặc lại: thế thì mày đòi cưới tao làm gì. Và để cụ khỏi nói lôi thôi, nó thúc: thôi, địt đi bố, còn để con về, trưa rồi. Cụ cố vói tay bóp gỡ vú cái Nụ vài cú mới đút buồi vào lỗ lồn địt chết bỏ.
Hình ảnh con chó cái bị con đực quặp hông địt khiến xục xịch tới xục xịch lui thế nào thì con Nụ hiện giờ cũng thế. Cụ giữ hai bên mông nó, thúc buồi vào thì người con nhãi giúi đi một chút về phía trước. Kẽ đít và hai mông đỏ rực lên vì bị đùi cụ đẩn vào, cặp vú nó đầy nặng thả thòng lại một phen ngoáy tung lên.
Cụ ôm lấy đít con bé nắc ngược lên hoặc đâm chúi xuống. Lưng con Nụ cong dịu, vắt vẻo như đòn gánh, cụ bảo: mày đến nhếch nhác, địt mà để váy đụp vướng lòa xòa, tao không nhìn rõ người mày, chán bỏ mẹ.
Con Nụ nghĩ: thằng này địt mà còn ca như kép hát. Nên nó chổng mông lên và hích mạnh vào buôi cho thằng ông mãnh câm bớt mõm đi. Y như rằng cụ quíu liền, cụ ôm thít lấy nây bụng con Nụ mà nắc, nắc ngay.
Cụ bảo con Nụ: tao sắp đứt bóng rồi, mày nạnh chân ra để tao địt tới đi. Con nỡm cũng thấy lồn bị dằn vặt lâu và dữ nên toạc chân như đế cầu cho cụ phạng. Cụ thọc ục ục, hứng thì lại kiễng chân vói lấy một bên vú con bé mà bóp cho có hứng và ngoáy tít con buồi đảo điên.
Cụ thở hồng hộc, con Nụ cũng lè lưỡi ra. Con bé quặt một tay ra sau nắm lấy chân cụ mà rít lôi vào. Cả hai đều a tòng nhau, đứa đâm đứa đỡ. Buồi lồn nghiến nhau chẳng khác tiếng bánh xe lửa nghiến trên đường rầy, kin kít, ken két. Và cả đoàn tàu chạy lên hòn đá do bọn trẻ nghịch tinh đặt trên ray, tiếng khô khan của một va sụp làm cho đoàn tàu chênh đi. Hai toa lăn kềnh ra, nhớt nhạo gì vỡ văng tung tóe. Đó là thảm trạng của con Nụ và cụ lúc này.
Cụ thì như người vừa leo lên chót ngọn núi, vỡ ngực, bứt hơi, mắt đổ hào quang, tai điếc đặc, còn cái Nụ thì như toa tàu bị chỏng gọng, càng bánh giơ tít lên, vòng quay vẫn chưa giảm, mỡ nhớt nhễu nhão đầy. Trong ổ lồn con nỡm cứ trào trào ra từng vũng mà khiếp.
Cụ thấy muốn nôn, réo lên: Nụ ơi, mày làm ơn khép bớt cửa nhà mày lại, để trống toác thế, trông rõ cả bản lề, ốc vặn, lại dầu mỡ loe loét, gớm quá mày ơi. Con Nụ nhún vai rất điêu: mới gặm như chó đã chê. No rồi lại sắp sửa dở trò. Đồ vô ơn.
Cụ nghĩ đôi co với mấy mụ già mồm đâm dại. Nên cụ bỏ con Nụ nằm quay lơ ra đó và cun cút đứng lên, chém vè nhanh. Con Nụ chẳng hơi đâu gọi cụ lại vì chính nó cũng chẳng còn mảy may sức lực để tranh luận với cụ.
Cụ vọt về nhà, mặt mày đỏ ké, đầu tóc rối bù. Cố bà mắng: thằng bỏ mẹ, trưa nắng mà mày chui vào đâu đến mồ hôi mồ kê vã cả ra. Cố ông thì tủm tỉm cười vì biết tỏng tong cái việc thằng con cụ mới làm là gì. Cố vỗ vào đầu cụ ra điều khen. Cụ huých huých đầu vào tay cố, chỉ ra sau. Cố gật ra ý hiểu.
Cụ đi trước, cố lặng lờ đi theo. Hai cha con đứng lại sau phên lá. Cụ nói với bố: con Nụ khoe mẹ nó hay lắm, bữa nào bố sang thăm. Cố ông thắc mắc liền: nó khoe mẹ nó thế nào, mày cứ nói nửa chừng nửa đoạn, thày hiểu gì được. Cụ thấy khó nói quá, gãi đầu gãi tai. Cụ cố chọn lối diễn tả thế nào cho đầy đủ ý mà không phải nói huỵch toẹt cái chỗ của mẹ con Nụ.
Cố ông thấy con ấp úng thì vừa nóng lòng, vừa dỗ: mày cứ tự nhiên đi con. Mình đàn ông với nhau, việc gì phải ngượng. Cụ nghe bùi tai nên phun hết: con Nụ bảo chỗ mẹ nó đi đái ấy vừa to vừa đẹp lắm. Thày thử một bận đi.
Cố ông nghe đến, mắt sáng lên, miệng tróc tróc nhử chó. Cố xoa rối tóc cụ và phang tiếng tây ra ào ào: bạc phe, bồng bồng, ố là là. Cụ nghe lẩy bẩy như các viên bi đứt dây rơi xuống mặt đá. Cố ông bày tỏ sự khen thưởng con bằng cách ôm lấy cụ hôn như tây đầm hôn nhau. Cụ thích chí vì đã lập được công với bố.
Hôm sau, cố dỗ cố bà bằng một trận la xiết, cố bà đang lật chỏng gọng nằm ngáo, không kịp cột lại yếm và váy còn lòi khoe đùi, thì cố ông nhỏn nhoẻn bước ra. Cụ nhìn thấy, cố ông nhoẻn cười như hoa cứt lơn, lại vẫy vẫy tay rồi mới chịu đi. Cụ nhân cơ hội bò vào sờ vú mẹ và bóp bú ngực cố bà.
Chả biết cố bà mệt hay ngủ mà cụ ngậm dứt vú dài ra như kẹo kéo vẫn không thấy cụ mắng chửi. Cụ có day nhồi cả hai tay lên vú thì cố bà vẫn im khe. Cụ tò mò chẳng hiểu ra sao, rón rén lật váy cố lên xem sao. Cụ hốt hoảng lay cố: mẹ, mẹ, mẹ ngủ mê thế nào mà chó nó lẻn vào mửa hết ra háng mẹ, bẩn quá.
Cố bà mắt nhắm mắt mở, hốt hoảng la: mày bảo thằng nào lẻn vào, nó có trộm được gì không. Cụ thành thực thưa: con vừa về thì thấy bố đi ra, còn mẹ ngủ mê ngủ mệt. Con nhìn yếm mẹ chuệch choạc, vú vê để ra, con…(cụ cười cầu tài) hì hì ngậm một ti cho đỡ. Cố bà không trách cụ mà hỏi tới: nhưng mày bảo cái gì, mẹ nghe loáng thoáng chẳng hiểu.
Cụ lại cầm góc váy mẹ dở lên. Cố lính quính đè giữ lại. Cụ buông váy ra nói với mẹ: con xem rồi, quân chó má nào say rượu lại nôn cả ra háng mẹ, tanh bỏ bố. Cố bà tỉnh ngay biết là cái của nỡm ấy do đâu bôi nhơ nhớp ra vậy, nhưng lấp liếm: thằng mả mẹ nào say gì say khiếp, hay chưa chừng con Mực nhà mình ăn phải thứ lạ nên mửa cũng nên. Để mẹ gọi nó vào xem nó có chê không, nhược bằng nó đớp là đúng ông mãnh nào rồi. Và cố vờ ngơ ngác đến hay: mà sao tao ngủ gì ngủ khiếp, ngủ đến nó giở váy tao lên nôn cũng chả biết.
Và cố bà lết ra đầu giường, chậc chậc kêu con Mực. Con nhẵng chạy ngay vào, đuôi vẫy lịa. Cố trụt xuống giường, quay lưng ra phía cụ và vén cao váy ở phần háng lên. Con Mực chui ngay vào nghe chóc chóc đớp như cá. Cố bà hết ngồi thụp xuống lại nhảy cỡn lên, la chói nhói: mày liếm gì mạnh thế Mực, từ từ thôi, mày làm tao buồn rủn cả người.
Cụ lắc đầu quầy quậy, chẳng hiểu chuyện gì vào chuyện gì. Cố bà đã hạ váy rồi mà con Mực còn muốn xông vào làm sạch cái đám tiệc mửa trong háng cố bà. Khiến bà phải đẩy nó ra giảng giải: sạch rồi, mày liếm nữa chắc tao chết ngất. Cố cầm váy rũ đùng đùng như rũ đi cát bụi bám ở đó.
Cụ nói lẩm bẩm: người lớn làm gì trẻ không sao đoán nổi. Cố bà thấy con nhép nhép như thầy pháp đọc chú, bà hạch hỏi con: mày lầm bầm gì thế, hay là mày rủa tao. Cụ chống chế: không, con nào dám, song mẹ sai con Mực dọn cái món nhớt bẩn đó, nó làm gì mà mẹ muốn té lăn té ngửa vậy.
Cố bà bật cười: tao tưởng mày nói xéo tao, ai dè mày thắc mắc con Mực. Ôi, tao bảo nó ăn cái đám tanh tưởi đó, ngờ đâu nó lại lấy lưỡi liếm lau, chao ôi, đúng là dài như lưỡi chó, nó rúc vào háng tao nhột bỏ mẹ.
Cố nói mà cũng giúi hai tay vào kẹp khư khư như còn nhớ đến con Mực liếm ra sao. Cụ nhân lúc mẹ bụm háng nhảy lò cò xán vào một tay sờ bóp vú cố, còn miệng thì tợp tợp vú cạnh bên. Cố bà đang dúm người, lại bị tay và miệng cụ rỉa bóp vào vú buồn nhột tợn nên cố đẩy cụ ra.
Cụ lăn quay ăn vạ: con sờ, con bú thì mẹ không cho, mẹ để thằng cha căng chú kiết vào giở váy lên nhìn còn mửa tùm lum thì mẹ chịu. Hu, hu, con về mách bố cho xem. Cố bà vốn sợ gì cố ông, song thấy con hiểu lầm nên vội can gián: mày sờ mà cứ mơn măn vú mẹ, còn miệng mày tớp tớp thấy ghê, tao hình dung con Mực đang nhảy đớp lấy nên nhũn cả người.
Để giải hòa, cụ ngồi yên lại xuống giường và bảo: giờ tao bình tĩnh rồi, mày có bú, có vặt, có mò, có nắn gì thì tao cũng chịu. Thế là cố lần tay ra sau lưng giật phéng dải yếm cột phía đó ra. Cụ làm mà khoe: thế cho nó mát mà mày cũng dễ nghịch nữa.
Cụ đang ngậm ti, bóp xoẹt xoẹt cũng ngoác miệng ra gạ: mẹ cởi nốt váy ra cho mát luôn thể, nhưng cố bà gắt lên: không được, chỗ đó xấu xí lắm, nó nhăn nhíu và lồm xồm như ngáo ộp. Cụ giương mắt lên tự hỏi cái của quỉ ấy xấu tệ hại vậy mà có thằng điên chui vào mửa lấy được cũng tài.
Cố bà lại tưởng con làm cao, nên chìa vú ra bảo: bú bóp thì khoắng đại đi, còn lừng khừng sốt cả ruột. Cụ ngoạm vú mẹ vào mồm, tay bóp cật lực, nhéo cho đầu vú cố toét lên và vùi vùi mũi vào nhay bằng thích. Cố bà buồn tê tái người, tựa có con giun đang bò lổn nhổn nên cục cựa luôn, hai vú càng bết vào tay vào miệng thằng nhóc, cố trách: sao mà bố con giống đúc khuôn nhau vậy không biết.
Cụ thì mơ màng đến con Nụ, cứ nhìn vú cố lại nhớ vú con nhãi. Nên cụ vặt mạnh tay và bú đáo bú để. Cụ nhớ điệu nũng nịu của con Nụ mà giận thịch thịch lên người cố. Chỗ háng cụ cũng đã cứng dồn lên, cố bà chửi yêu con: mày chơi còn nhặt cái gì dấu vào quần, cứng như củi, đâm vào mẹ nhói lên. Cụ thẹn quá, phải cố nghĩ sang chuyện khác cho mềm lại.
Cụ nghĩ đến bố giờ đang ở nhà con Nụ. Chả hiểu cố ông đã làm ăn được gì chưa. Thế nhưng sự thay đổi đột ngột của cái món ở háng cụ lại khiến cố bà lưu ý: hay, lạ thật, của quỉ vừa cứng đùng giờ lại đã mềm nhanh ra phết. Cố đòi xem, cụ chối lia chối lịa: đừng, mẹ ạ, con sâu róm đấy, nó cũng khiếp như con ngáo ộp của mẹ vậy.
Đúng là con nhà tông không giống lông cũng giống cánh. Bà cố giữ không cho con xem của nợ thì nó cũng che không để cố nhìn con giun đất là huề.
Chưa vào đến cửa nhà cái Nụ, cố ông đã cất tiếng oang oang: xin chào, xin chào, có ai ở nhà không ? Mẹ con bé đang bận bịu gì ở sau cũng ngưng tay chạy ra. Thấy mặt cố, bà lão ớ ra. Tiếng đồn ông này đến đâu là các mụ đổ kềnh đến đấy làm bà sợ, nhưng chả nhẽ khách thăm nhà lại lơ là, nên bấm bụng mời vào.
Bà lão dơ thẳng tay ra, hơi nghiêng người làm động tác kính trọng: mời ông vào sơi nước. Tự nhiên bà lão lúng túng ra mặt, quên đầu quên đuôi, vấp lên vấp xuống, đến chuyện nước nôi đãi khách cũng chưa đưa ra nữa.
Cố ông chẳng để bụng chuyện này vì mục đích ông đến thăm là ở một nguyên do khác, chứ có vặn vẹo vì thiếu sót mời mọc đâu. Tới đây thì mẹ cái Nụ chợt nhận ra sự ăn mặc phong phanh của bà. Trời nóng quá mà, cụ chỉ mặc hờ cái yếm, lại để hơ để hổng, nên che đằng này lại hở đằng kia. Vú vê bà lão cũng xơ mướp ra rồi, không còn nét đặc sắc của giới trẻ nữa, nhưng các ông nhìn thì vẫn thấy rậm rật chân tay. Bà lão phải xin phép vào mặc thêm cái áo ngoài.
Cố ông biết thừa sự rột rẹt của cố nên can ngăn: bà cứ tự nhiên, tôi chỉ ghé thăm một tí rồi đi ngay. Và cố nhỏn nhoẻn cười ruồi với bà: gớm, bà đẹp quá, cái váy bà mặc bóng bóng là, trông muốn nuốt nước bọt.
Mẹ cái Nụ hồng mặt lên vì lời khen. Đàn bà được khen, ai chả thích, song cố khen gì chả khen lại ngợi ca đít đoi của bà thì nghe trâng tráo quá. Cụ lấy tay phủi phủi cái váy, vuốt cho gấu phẳng phiu ra và hai vai nhún nhún đều đều. Cố ông biết bà lão thích lắm nên tấn công thêm: tôi nói thật đấy, chả tin bà để tôi chỉ cho bà thấy.
Một bước, cố ông lăm le xán lại, bà lão bật lui ra sau thủ thế. Cố ông dừng lại vì không muốn bà lão hốt hoảng vỡ kế hoạch mất. Cố ông chuyển ngay sang đề tài khác, hỏi dớ dẩn những điều chẳng ăn nhập gì nhau. Cụ hỏi về nhà dột, mái xiêu, chuyện vườn cây bụi cỏ, miệng thì dẻo quẹo mà mắt thì nhìn chằm chằm vào người bà lão.
Bà lão nhột quá, phải vin vào chuyện này chuyện khác cho phai bớt sự châm chích của cố. Cụ chửi cái Nụ: con bé nhoáng cái lại thót đi, hẳn lại ra gạ gẫm mấy thằng bỏ mẹ ngoài đình. Chả biết nó ăn gì mà về cứ ngúng nga ngúng nguẩy, đít cứ khoắng vung lên, còn vú thì rung rung như chưa ổn định.
Bà nói huyên thuyên nên hớ dữ. Mang cả vú với đít của con gái ra để lấp liếm chuyện lúng túng của mình. Cố ông tủm tỉm: dào, trẻ nó có niềm vui của nó, còn mình bọn già lo việc của mình thôi. Cố nói mà hai tay quạt như chong chóng, cứ xìa xìa về phía lão bà.
Bà lão bị dồn vào cạnh bàn, hết chạy đâu được. Cố ông đang sẵn đà, lỡ trớn nên không thắng kịp đà tay đã vớ đúng cái bàn tọa của bà lão mà độp cái bụp. Bà lão bị “ bàn tay năm ngón kiêu sa “ rờ vào tê tê, dù gì bà vắng chồng đã lâu nên cũng rục rịch cõi lòng.
Cố ông mượn gió bẻ măng nên khen bà lão một phát: này, cả làng đồn là bà đẹp đấy. Mà quả bà đẹp thần sầu, tôi thấy đã bị hớp hồn không muốn đi đâu nữa. Bà lão thấy vẻ trợn trừng trợn trạo của cố cũng bắt run lên, tay xua như xua ruồi.
Cố ông bảo: nghe thiên hạ kháo quá, tôi cũng đến xem một bận cho biết. Quả người đời có mắt, bà thế này chả trách đàn ông phải để tâm. Mà này cụ bà ạ, chẳng còn bao lâu nữa ta cũng về với đất cả thôi, cụ bà sống đơn chiếc nhỡ ốm đau, khổ lắm. Hay là chúng mình làm quen, thỉnh thoảng tôi tới lui thăm bà, biết đâu chẳng giúp được cái tay vào đâu đó.
Cố ông nói hăng, sùi cả bọt mép, tay vung như phường tuồng, lão bà phải phì cười quên cả chưa mặc áo ngoài. Bà cười dữ quá, rung cả người, tấm yếm phất pha phất phơ như có gió thổi. Ngực bà lão tự dưng đến hay, cố ông ăn nói có duyên thế, bảo sao các mụ không rung động. Bà vốn thủ thế mà cũng đã xiêu lòng, song còn vờ lảng vảng phía ngoài: ông quá khen chứ phận tôi ai thèm để mắt đến. Chẳng qua, cụ thương thì nói thế thôi, vả lại cụ còn trăm đường nghìn mối, cụ lơ phơ đi lại, e lắm bà lại dòm dỏ kiện tụng rất phiền.
Cố ông nghe thủng ra, bà lão lượn lờ mà đáo để. Còn hơn gái mới lớn, nên cố đánh một đòn cuối: tôi nghe đồn là bà có giàn máy tốt lắm, bữa nào xin phép bà cho mượn chạy thử xem sao. Lão bà lan man không hiểu, cố ông xoắn hai tay vào nhau như cô dâu, bắt chước mấy tay hề diễu cầu tài: tôi nói thật đấy, máy bà chạy tà tà trưa chiều là êm phải biết, nhất là xát xi còn mốp thế kia. Cố bước lăng ba, rồi nhứ nhứ ngón tay chỉ bâng quơ vào chỗ háng, phù phù như vẽ bùa và rê rê khắp mọi nơi
Lão bà vỡ ra, nên mắng: đúng là quỉ, thấy hớ hênh là vội bâu vào. Cố ông khì khì, vì biết các bà chửi là có để tâm chú ý. Cố ông bảo: này cái Nụ nhà bà xem chừng rất ưng thằng Cún tôi, hai đứa bện nhau rất khăng khít, trước sau gì bà với tôi cũng là chỗ thông gia, mình tập dần cho quen để mai kia khỏi bỡ ngỡ.
Nhân lão bà còn đang mắc kẹt chưa thoát ra được, cố ông vuốt nhẹ sau váy và xuýt xoa: ôi, mềm, dịu, êm, mát. Bà lão cũng thấy có luồng điện vừa chạm vào nên như mo cau bỏ khô chỏng trơ chợt bị ai xối nước nên thấy mông miếc gì cũng hây hây.
Cố ông thấy bà lão chẳng một lời cự nự thì tán vào và tay thì nhấp nhỏm làm trò. Cố ông vờ hốt gió mà kỳ tình cuốn lấy gấu váy bà lão giở lên. Lão bà không đề phòng nên váy bị hốt cái vèo, cả một tòa thiên nhiên bày ra lồ lộ. Cố ông chóng mặt vì quả đúng như lời con nói “ cái chỗ đi đái “ của bà lão cộm hẳn lên và cha mẹ ơi lông đen kịt như nghiên mực tàu.
Thế là cố ông thỏa mãn rồi. Cố bóng gió nói với bà lão: cái hũ mực xạ của mụ lâu không thay thứ mới, nên có mùi khăm khẳm, nếu mụ cho phép tôi sẽ lau rửa và thay mực khác cho. Chứ xem ra mụ để nghiêng nghiêng mực đổ trào ra đấy. Bà lão đã bình tĩnh lại nên cũng vờ như không biết gì ăn miếng trả miếng với cố ngay: ấy, có cây bút lông thì tòe mất đầu rồi, đang tìm cái bút khác mà chưa có.
Cố ông vớ ngay lấy câu đó mà gáy: tưởng gì chứ bút lông thì tớ có. Lại là loại bút xù đầu, vừa loe ra vừa phết êm phải biết. Bút tớ mà xoe xoe vào cạnh nghiên là cứ như dế gáy rích rích đến vui. Bà lão có vẻ không tin, nên lựng khựng, cố ông thuyết phục: các bà chúa là nghi ngờ, ấy vậy mà bất ngờ bút tôi phết vào thì mực quấn lấy chằm chặp.
Lão bà thẹn đỏ cả mặt, nhưng lại nghe ra lối ví von của cố đến hay. Chả lẽ buổi sơ giao mà hiến thân ngay cho cố, nên hẹn hò y hệt tình nhân: bữa nay tôi chưa khỏe, bữa nào cố lại sang may ra nghiên mực của tôi bị lật nhào thì tiện nhờ cụ lau và thay hộ mực dùm.
Cụ thích chí cuồng cả người. Gì chứ có lời hẹn ước thế là cụ cũng yên tâm. Chuyến này về cụ sẽ dạy cho thằng con sang làm thịt cái Nụ ngay tại nhà nó và phải cố tình cho bà lão thấy thì cố sẽ xen vào giúp hộ bà lão đỡ buồn tình. Cố hí hửng vì cố có chỗ chơi mà thằng Cún được địt cái Nụ chắc là cũng hân hoan mừng rỡ.
Bây giờ thì cố chả còn làm khách nữa, cố dịch người ra, lịch sự mời bà lão bước qua. Lão bà thấy cụ xun xoe cũng hài lòng nên bước đi mạnh dạn. Dè đâu cố ông đểu cáng, đợi bà lão vừa tới ngang người thì đưa gối ra ngáng lại và thuận tay ôm lấy hai mông bà lão mà bóp lia lịa. Bà lão lồm cồm chúi nhủi, cố ông lại dồn vào: chỗ chật đi chẳng nhìn để ngã giúi vào người tôi.
Mồm toang toang lấp liếm mà hai tay thì bóp ào ạt vào đít váy lão bà. Bà nhột quá ngã giúi thêm mấy cái, cố ông phải ôm xốc bà vào người. Bà lão ngồi huỵch vào giữa lòng cố, hai tay cố giờ thì rơi đúng vào chỗ háng lão bà. Chả nương chả chê, cố ông vùi xùm xụp vào váy háng, bà lão chỏng gọng hai chân nhấc bổng lên. Thế là cố ông vò cái váy đâm thốc vào chỗ kín của bà.
Bà lão giãy đành đạch. Càng vung vẩy thì các ngón tay càng đâm xọc vào chỗ háng. Cái váy bị đùn lên, cả một quãng đùi đạp vung vít trắng hếu. Cố ông càng cố đẩy cái váy bằng những cú thúc ngược, bà lão bị nhốt chặt giữa hai gọng tay rồi. Cố ông cũng đã cho tay chui tọt vào dưới váy và đang chiếm lĩnh ngọn đồi con. Hơi ấm từ đó len sang da tay cố, cố vít ngón vào mà khoắng mà khua.
Lão bà chẳng được mấy hơi thở hồng hộc. Cố ông hăng tiết càng bấu lên háng không buông. Các ngón tay quỉ quái đè lên đám lông làm cho chúng đâm ngược vào thịt da lão bà gây ngứa ngáy buồn buồn không chịu được. Kịp khi một ngón tay xộc vào chỗ hai múi thịt che hai bên và chui tõm vào cái khe thì bà lão ứ người ra hết giãy giụa.
Cái ngón tay tham lam nó làm cho bà lão rừng rực khắp cả người. Nghiên mực có cố giữ cũng đã lăn nghiêng và mực chảy tùm lum ra quanh háng. Cố ông pha trò: bỏ mẹ, bà mới hẹn bữa nào tôi sang lau hộ thì chưa chi mực đổ vấy ra rồi. Bà lão đỏ mặt như gấc, nhưng tính hoạt kê cũng chõ miệng vô: bình với mực bị ông vần như thế thì bảo sao chẳng đổ.
Cố ông đến nước này thì còn đợi chờ gì. Cố bèn âu yếm đỡ bà lão nằm ra nơi đùi cố và bắt đầu lau chỗ mực vừa lật nghiêng ra. Chao ôi, mực bỏ lâu có khác, chẳng những nó lênh láng mà còn keo sệt lại như pha dầu. Cụ lau tới lau lui, lau hoài lau hủy, cứ vừa khô khô thì mực lại trào ra. Cố nói diễu: này bà hình như lọ bể mất rồi nên mực trào không giữ được.
Bà lão bị khoắng nên thách thức: thì ông coi lại hộ cho tôi. Nếu có vỡ chỗ nào thì be bờ hay tìm cái gì đút nút hộ, để mực chảy mãi róc người mất. Cô ông sáng mắt lên, không ngờ đồn địch dễ hàng như vậy.
Cố nhích người ra, đặt bà lão ngồi vào bàn. Cố lật váy bà lên và chui đầu vào xem. Chưa gì cố la hoảng lên: ối giời, mực bà bị giời ăn nên có mùi khẳng quá. Bà lão cũng hớt hơ hớt hải: thế có sao không ? Cố ông nửa đùa nửa thực: sao thì không sao nhưng trăng thì chưa mọc nên đen ngỏm đen ngòm. Bà lão cười theo kiểu chuột gặm: mực chẳng đen ngòm thì nó trắng như râu ông chắc. Cố ông biết mình bị xỏ ngọt, nhưng thua các bà cũng có hề gì, miễn là đen hay trắng cố vớ tất là xong.
Cố đằn bà lão nằm xuống mặt bàn, sửa ngay ngắn người và tốc ngược váy lên. Bà lão cứ “ ơ hay, ông định làm gì thế “. Cố bảo: trăng chưa mọc thì phải cậy ánh sáng để xem lọ có bị vỡ chưa. Lão bà chơi luôn: này, cho ông mò khám cho dễ. Bà lão doãi phách hai chân ra, cả một mâm yến xào lù lù lên ngồn ngộn. Những con sò đặt xung quanh còn đầy lông nên gom thành một ụ như ụ súng ca nông. Cố ông tấm tắc lồn mụ to bự thật.
Bà lão nằm thấp thỏm chưa đoán ra cố ông sắp làm gì. Nhưng rồi thấy hai mu như bắt đầu bị lật lên, có ngón tay mắc dịch nào đang vờn quanh cái lỗ. Bà lão nín thở phập phồng, ngón tay vét vét hai mép và đột nhiên bíu vào cái hạt mà xoăn như xoăn tóc. Bà lão thấy thốn lạ, lâu ngày không ai sờ, giờ ngón tay ma mãnh chồm chồm cứ như ai cầm dùi ngoáy vào khó chịu hết sức.
Buồn cười là thốn thốn mà hai chân bà lão cứ phải giang ra thì mới đỡ buồn bực. Cố ông thấy bà đưa chân ra lại nghĩ là bà muốn gãi nên gẩy gẩy vào cái hạt khiến ruột bà dồn lên từng chặp. Bà nghĩ còn tức hơn lúc bà đi đẻ, các ông bác sĩ thấy lồn vờ vịt sờ hoài kéo dây dưa việc đỡ đẻ làm bà mắc đái muốn chết.
Cố ông lại loay hoay chọt chọt gì ở đó, bà lão bị dồn hơi và nghe ục một cái, cố ông kêu rầm lên: bà ơi, lọ vỡ thực rồi, mực nó ướt tóe loe ra đây hết trọi. Lão bà nhận ra sự ngớ ngẩn của cố nên cười lăn cười bò, không ngờ đàn ông kinh qua bao trận chiến mà vẫn còn ngu ngơ đến vậy. Bà lão không hé môi mà chỉ dựa vào tình huống lúc này trêu cố cho bõ: không biết, tôi bắt đền ông đấy, ông mằn mò làm sao mà lọ của tôi bị vỡ ra.
Cố ông quính phải biết, hết lấy gan bàn tay rịt vào cái lỗ lại lấy mấy ngón tay bíu lấy hai mu khép giữ chặt cho mực khỏi trào ra. Khốn nỗi vòi bị sứt thì chẳng sao giữ cản nước, nó cứ tồ tồ lênh láng ướt cả váy lão bà. Bà lão tru tréo ăn vạ, cố ông lật bật như con cà cuống, lão bà hết nhịn nổi phải phun ra: chả có lọ với bình nào sứt ra đâu ông ơi, chẳng qua ông mằn quá tôi mắc đái không giữ nổi nên tè tồ tồ ra đó.
Chừng đó, cố ông mới trớ ra, rủ xả nho nhỏ: hèn gì mà khai rức mũi. Bà lão được một phen cười bò lê bò càng. Đúng lúc đó thì cái Nụ vào. Thấy tự dưng mẹ nằm kềnh ra bàn để có ông lão nào xục tìm gì ở háng, nó định hét kêu làng kêu nước. Nó càng hoảng kinh khi ngửi mùi nước đái xộc lên, nó nghĩ là ông lão chắc làm gì mẹ nó khiến bà té cả đái ra người.
Nó lăn vào đấm thùi thụi cố ông, miệng chửi vô tội vạ. Mẹ nó phải can: mày không được hỗn, đây là bố chồng tương lai của mày đấy. Ông ấy sang bàn chuyện thông gia, nhưng mẹ bí đái phải nhờ ông thông hộ nên mới ra nông nỗi. Cái Nụ trố mắt lên nhìn. Nó chợt nhớ ra đúng là thằng mả mẹ nghe thủng chuyện lồn mẹ nó bự nên giúi bố vào ti toe mẹ nó chứ chẳng sai.
Cố ông thì nhìn con bé hai vú to đùng đùng và chỗ đít thì như bị ai nhét nõ, cố biết là con nhãi này đã ngậm buồi con cố nhiều phen, chưa chừng bụng nó đang phễnh dần lên nên híp cả mắt lại. Cố nghĩ nó chửa bầu kệ nó, cố sẽ chỉ cho con cố kiểu “ núp gò mối bắn lên “ cũng an toàn xa lộ như thường. Bọn trẻ háu ăn, địt thì bắt nhịn sao nổi.
Hai bố con cố gặp lại nhau sau nhà. Cố ông xoa đầu con khen ơi là khen: mày xứng đáng là cánh tay phải, cánh tay trái của thày. Ngữ sau lớn, thày phải cho mày đi học ngành mật thám, tình báo, chuyên đi nghe ngóng và phát giác chỗ nào có các bà như mẹ cái Nụ cho thày nhé.
Cụ vui ra mặt, lâu lắm mới được bố khen. Cố ông lại thưởng cho cụ một đặc ân: từ nay tao cho phép mày muốn làm gì vợ tao cũng được. Công mày lớn, thày chỉ thưởng được có thế thôi, tạm vậy. Và như sực nhớ ra, cố hỏi ông: này làm trò gì mà bụng cái Nụ tao thấy úp niêu lù lù một đống rồi đó.
Cụ giật thót người, nhưng vẫn gân cổ chối: con có làm gì nó đâu, thày dạy con thấy đứa nào vú lớn thì bóp, chúng nó chẳng kêu la gì sất. Nên con thấy cái Nụ vú cứ chổng vó lên trời, con thò tay bóp luôn. Mà đúng thực thày ạ, bóp vú nó êm và mềm lắm.
Cố ông góp lời vào: mày nói đúng, thày cũng thấy vú nó to, nhưng mà sao bóp vú nó bụng lại phễnh ra. Bỏ mẹ, hay mày lại nghịch tinh ghé mồm vào thổi bong bóng ở háng nó nên bụng nó mới trương phềnh lên vậy.
Cụ đánh trống lảng: thày ạ, lúc thày vừa ra, con vào thấy mẹ ngủ mê ngủ mệt, váy yếm thì để lôi thôi, nên con thử soát xem mẹ có hề hấn gì không. Cố ông vội vàng hỏi tới: thế mày thấy cái gì. Cụ kể công với bố: con bắt được tại trận có thằng vào ăn vụng mẹ. Cố ông sốt ruột hỏi dồn: sao mày biết có thằng lẻn vào bậy mẹ mày.
Được dịp, cụ mách hết mọi chuyện với cố: con thấy mẹ ngủ say, lại quần áo lôi thôi lếch thếch, nên con giở váy mẹ lên xem thử, kinh quá thày ạ. Cố ông hớt hải hỏi: sao, sao. Cụ nuốt nước miếng mới trào ra và tỉ tê lại: tiên sư cái quân mất dạy, đã ăn vụng còn mửa đầy ra lầy nhầy tanh quá thể.
Cố ông giận tím mặt, hỏi dồn: thế mẹ mày có biết gì không. Cụ kể công: con lay mãi mẹ mới dậy, chừng mẹ thấy bãi nôn mẹ chửi vung lên, rồi gọi con Mực vào dọn. Con chó nó rúc vào thè lưỡi liếm một loáng là hết, nhưng mẹ thì cứ rú lên vì bị lưỡi chó tấn công. Mẹ sạch rồi mà con cẩu vẫn xông vào định liếm nữa, mẹ phải úp váy đụp xuống nó mới không chui vào được.
Cố ông toát mồ hôi hột, nhưng vỡ lẽ ra là cái của nợ của cố ói ra, chứ chẳng có thằng bỏ mẹ bỏ cha nào chui vào đó tất. Tuy vậy, cố cũng khen con: mày được việc lắm, xứng đáng là tay hòm chìa khóa của bố, có mày bố đỡ lo, chẳng sợ thằng nào rình rập làm phiền bà lão.
Như vừa chợt nhớ ra, cố ông chậc chậc miệng ra vẻ tiếc: hoài của, giá mẹ chờ tao về dọn còn gọn hơn nhiều. Khi không để con Mực hưởng một tiệc chè đặc biệt. Đến phiên cụ chẳng hiểu mô tê ất giáp gì cả, cụ ngửi mùi tanh, kinh muốn nôn mà thày lại bảo để ông ấy dọn thì chả hiểu bố dọn cách nào.
Cố ông hí hửng vì thấy con nghệt mặt ra. Cụ bảo: bề gì cũng lỡ rồi, để tao dặn bà ấy bận sau cứ chờ tao về dọn cho. Và cố quay sang kể với cụ: này, cả hai mẹ con cái Nụ trông hay đấy chứ. Mày nói đúng hết sức, bà lão nghịch tinh dấu lọ mực trong người, vấp chân tao ngã, mực trào ra đầy, tao phải giúp bằng cách rinh bà lão nằm lên bàn lau chùi mãi mới xong. Cái Nụ về tưởng tao ăn vụng mẹ nó, nó đập tao thùi thụi, mẹ nó phải can. Con bé đáo để, nó đập tao túi bụi, vú vê quay quầy quậy, tao đỡ bị đập phịch phịch vào cánh tay, tao mới biết là vú nó to, cỡ đó bóp thích phải biết.
Và cố ghé vào tai cụ nói nhỏ: còn lọ mực mẹ nó cũng to, mày ạ. Nó như cái nghiên của cụ đồ, nên khi lật nó lênh láng đầy váy bà ấy, lạ là mực lâu ngày để mốc nên mùi khai rức mũi. Tao dọn mà chóng cả mặt.
Lại một phen cụ ngẩn tò te vì tự nãy giờ lăng xăng nhiều chuyện cụ chẳng lần ra đầu mối. Gì mà mẹ bị nôn đầy người, ngửi tanh và chua lè mà bố bảo để ông dọn, lại tranh với con Mực và chê bai nó. Còn bây giờ thì bảo mẹ cái Nụ dấu lọ mực vào người, bị lật đổ mùi khai um. Đúng là chuyện dị đời chưa từng thấy. Hay là cố muốn diễu cụ chăng, mực báu gì mà phải dấu trong người. Dấu lại dấu dưới váy, còn lật đà lật đật để đổ văng ti lê ra, mực lại có thứ khai là sao, xin chịu.
Cố ông xí xóa mọi điều. Cố bảo cụ: bữa nào hai bố con sang nhà cái Nụ nhé. Thày hẹn với bà ấy rồi, thày cho mày vào trước, thấy cái Nụ mày cứ đè ngửa nó ra khám niêu ở bụng nó cho tao. Mày cứ nhét con giun của mày vào miệng niêu là nó câm tít liền. Mày làm tự nhiên, bà lão nhận mày là rể rồi, không sợ bà ấy la chửi gì đâu.
Cụ loáng hiểu ra các cụ sính chơi chữ. Cái ngao thì lại bảo lọ mực, nước chảy ra thì gọi là mực, mùi khai thì chỉ có nước đái bà lão vãi ra, chứ có của quỉ nào mực lại khai được. Và cụ liên tưởng cả bãi nôn của mẹ hẳn cũng là cái thứ của các bà trút ra chứ chẳng chè cháo gì cả. Tự nhiên, cụ vỗ đốp đốp vào đùi, cười rũ cười rượi.
Cụ chỉ cố ông mà khoe: con hiểu rồi, thày đè mẹ cái Nụ ra nghịch nên bà ấy vỡ đái ra. Bố bóng bẩy nói là mực đổ, bận sau mẹ mình mà có bãi nôn như vậy, con chẳng chờ thày về con sẽ dọn luôn cho mẹ ngủ yên giấc, không khua mẹ dậy nữa. Cụ cười hì hì trông hết sức đểu cáng.
Cố ông ngây ra, không ngờ con cố ranh đến vậy. Cụ bảo: thôi được, mày muốn làm thế nào thì làm, nhưng còn cái Nụ đang ôm niêu như thế, thày sẽ chỉ cho mày cách “ núp gò mối bắn sẻ “ nghe con. Thày cam đoan mày mà áp dụng, cái Nụ không thích không ăn tiền.
Thế là cố vành tai cụ ra, to to nhỏ nhỏ phùn ra hết bí quyết của cố. Cụ gật đầu như đánh mót và sáng mắt ra. Ngón tay cố ông chỉ vung vít, đưa lên cao, lại xoay vòng vòng trước mắt, và là là như chiếc L-19 lượn tìm du kích và cuối cùng kết luận “ thế thế “. Cụ gật đầu bân nữa tỏ vẻ hiểu và nhận lệnh.
Hai bố con bá đầu bá cổ nhau đi vào nhà. Cố bà đang ngồi quạt phành phạch, dải yếm để mở toang, cố ông thấy một góc vú bà lão đang nhảy tưng tưng như ngựa vía. Cố than mệt, đun cụ chạy đi chơi để cố nằm nghỉ.
Cụ biết thừa bố muốn gì vì chưa sơ múi gì được mẹ cái Nụ chắc chắn cố thua me phải tìm cách gỡ bài cào. Cụ nháo lên: con cũng ngứa ngáy quá, đi tắm một phát. Nói rồi chạy ngay, lịch sự khép luôn cửa cho bố. Chưa chạy khỏi đầu ngõ đã nghe huỵch huỵch hai cố bắt đầu so găng đánh vật. Cụ lắc đầu tủm tỉm cười.
Lại nói về cố ông. Nghe tiếng chân con xa dần, cố lôi nhẹ bà lão vào người rồi chưa gì đã đút luôn vào yếm mà bóp vú. Bà lão kêu chí chóe nhưng lại giựt cho dải yếm rơi hẳn ra. Cố ông ập vào bú tùn tùn và vỗ đét đét vào háng bà lão. Cố lổn nhổn bú rồi vờ như vô tình mách thót với vợ: bà này, mẹ cái Nụ ấy mà hay ra phết. Cái chỗ đi đái của bà ấy to cật lực, râu ria lại mọc đầy, trông um tùm như rừng cấm.
Cố bà hạch ông: bố mày chỉ đặt điều, làm sao bà ấy cho thày mày nhìn mà nói như thực. Cố vênh vang ra điều lọc lõi: thì tao rình thấy bà ấy đi đái, khi bà ấy rặn lồn há toác mõm ra, nước đái chay tồ tồ, hai mu bặp bặp đỏ hon hỏn. Mụ ấy chúa ở bẩn, đái xong lấy tay quẹt và đưa lên mũi ngửi lại lẩm bẩm chê khai.
Cố bà xỏ ngọt ông: thế thày mày thấy thì chịu để yên à. Cố ông bực chửi toáng lên: cha cái con Nụ, đang khi không ở đâu lại dẫn xác về phá đám, lại còn định đấm lão nữa chứ. Cố nói hớ rồi, nhưng vội khỏa lấp ngay: mình đứng nhìn, ai bảo mẹ nó hớ hênh để lồn ra tè, chứ ai sờ soạng bóp nắn đâu mà nó hung như quân cướp.
Cố bà ỏn ẻn: thì thôi, chưa sờ được cái đó thì có cái này, mời ngài sơi đi cho. Và cố bà lật váy lên khoe cái hũ mắm cho cố. Cố e hèm rồi lăn xả vào, chỉ còn nghe tiếng chót chót như tiếng da thịt bị mút phát giọng kêu.
Gió hiu hiu thổi. Cụ tung tăng đi với ý tưởng cố ông vừa mớm vào đầu. Cụ mỉm cười hài lòng. Không ngờ sách vở cố ông truyền lại, cụ thực hành chu đáo. Cái Nụ giờ có dọa đưa mẹ đến bắt vạ thì cụ chẳng sợ nữa. Vì cùng lắm cụ lấy nó làm vợ là xong, chả lẽ nhà nó còn làm cao giữ cái niêu ở bụng để chờ ngày đập vỡ à.
Đem con bé về gia đình cụ, tiện mọi bề. Vào ra thấy nó cũng rửa mắt, có ngứa ngáy thì vú vê nó sẵn đó tha hồ mà sờ, mà bóp. Người ta bảo đàn bà cấn thai, vú tạo sữa càng ú ụ lên, thích nhé. Loại vú ấy mà ngậm vào thì tinh thần thơ thới, gân cốt giãn hết ra. Cụ sẽ bú một bên còn dùng tay xoa nắn một bên, cả miệng cả tay cảm thấy êm mềm đã đành, ngay tâm can tỳ thận gì cũng thẳng đuột ra tất.
Lại còn ngày chầy tháng chặt, sữa non được tạo dần. Cụ bú vú cái Nụ hẳn con bé cũng muốn, cái thứ sữa non hoi hoi, chua loét mà nghe kể bổ vô cùng. Chả thế mà lắm cụ già nhà có tiền, bệnh chẳng ăn uống gì được, vợ con thuê vú nuôi như nuôi trẻ, nhờ bú vú người nữ mà các via khỏe lại dần. Lúc đầu chỉ nằm ngậm vú mà bú, có bà vợ cẩn thận lại khoét lỗ ở tấm ván để người vú xỏ ngực vào, vì các bà sợ chồng bú còn ti toe đưa tay sờ bóp vú nhũ mẫu.
Vậy rồi giữ như giữ ngọc báu mà có trọn vẹn được đâu, các cụ hồi phục từ từ, tay chân mạnh mẽ nên miệng bú vú đã đổi khác đi. Trước khi bú còn giương mắt nhìn, thấy bầu vú sữa căng đầy, các bố tròn xoe mắt. Dấm dớ đòi phải lau vú rồi mới chịu ngậm bú, hoạnh họe đủ điều, mục đích là được chạm vào vú nữ.
Chị vú biết thừa, nhưng giả ngây giả ngô. Của đáng tội, đàn bà nào chả hãnh diện vì vú được các ông ngắm nghía. Vú có tròn, có đầy, hình dáng có khỏe, có xinh thì mấy khứa mới ti toe, chứ nhăn nheo như da bà lão hay bì bì như củ khoai thì ai mà thèm sờ. Phương chi vú là để đàn ông và con trẻ thay nhau nựng nịu, nuôi con chán lại nuôi chồng, bố con giành nhau bú sờ chí chóe.
Bây giờ cụ có đòi lau thì cứ để cụ lau. Tay đàn ông dù già hay trẻ đụng vào thì vú cũng phản ứng ngay tức khắc. Cái quầng mọng ra, hai núm nổi lên, cho dù chị vú có chìa một bên để cụ lau thì vú bên kia cũng tự nhiên bị kích thích nên chẳng sờ cũng sưng đầu vú lên luôn thể. Các cụ đòi lau là cớ nhỏ, còn ý được vọc vào vú mới là chính. Các cụ chọn miếng vải mỏng tanh, cốt sao da tay cụ chạm vào được miếng thịt mềm mềm mới ưng.
Cụ lau đi lau lại quanh bầu vú, những chỗ chẳng ăn nhằm gì đến sự mồm miệng cụ sẽ ngậm vào. Chủ đích là xóc xóc cho vú cứng lên và đồng thời để quầng lẫn núm vú lầy huầy xê dịch khi vú bị đùn đẩy. Dù đầu vú còn đỏ hồng, hoặc trở thành nâu, thậm chí có đen một chút thì nhìn vẫn khoái. Cụ lau vòng quanh rồi bàn tay cứ nới dần, buông rơi mảnh giẻ lúc nào chẳng biết, chỉ còn tay trần trụi đang tiếp lau vú chị ta.
Lau lâu cũng mỏi, thế là cụ nghỉ mệt lấy hơi. Nghỉ thì phải bỏ tay xuống, đằng này cụ vẫn chụp lấy vú làm điểm tựa mà thở. Cụ thở thì ít mà tay cụ vò vú thì nhiều, vò còn bóp, bóp còn nắn, sữa trào ra. Chị vú được chủ bóp cũng nghe lạ, nên vú càng căng đầy, sữa càng tuôn mạnh, cụ phải nắm lấy đầu vú vê chặt lại, vừa vê vừa bóp. Chị vú tức cả người, phải ưỡn ngực ra mới chịu được. Cái vú bị cấn vào tấm ván, lại bị vần bóp liền liền nên nổi tấy lên.
Chừng đó cụ chủ mới ghé miệng vào mà bú. Bú, nhồi, bú, nhồi, cái vú xoáy tít, ọp ẹp, lồi lõm, cụ hít phải hơi nồng nồng của thịt da người nữ thì hăng lên vặt cắn đầu vú lôi xểnh ra hay lia lưỡi vào đầu vú cho cọ êm những hạt lăn tăn trong miệng. Chả thế mà có cụ sau thời gian được nuôi bằng sữa người thì mết mê luôn chị vú. Một hai đòi vợ phải cưới chị vú làm nàng hầu cho chồng, cụ vin cớ trả ơn người đã cứu cụ.
Các bà vợ tưởng là chồng sau trận ốm thất điên bát đảo thì xí quách đã đi chơi hết trơn nên bùi tai năn nỉ chị vú ưng cho được việc. Chính đó là lỗi lầm nguy hiểm nhất trên đời, các cụ có vú tươi, thịt đẹp, suốt ngày đòi bú thay cơm, giờ được bú còn được ôm, được bóp thích tỉ tê, ba chê khoái chí.
Được đằng chân lân đằng đầu, các cụ đòi giữ trịt chị vú với mình để đêm hôm có đói thì sẵn bầu sữa bú đỡ. Các bà nhanh nhẩu ở đâu chứ ngây thơ về khoản các đấng ông chồng giả tảng vòi vĩnh. Có thể các bà nghĩ thì để “ dì “ ấy cho lão vần, mình ngủ thỏa thuê chẳng sợ bị phá đám. Ai dè đúng các bà đưa thức ăn cho đám tò vò sơi. Cụ nào có chịu bú ngoan như trẻ, bú mà đòi chị vú lột hết áo quần ra, cụ phải nằm lên người mới bú no.
Một chiều, hai cũng chiều. Cụ nằm bú, luôn rục rà rục rịch, nhún tới nhún lui. Chị vú bị cấn vú này, bị bóp lòi kèn vú kia cũng đâm ngứa ngáy vẩn vơ, nhịp nhịp theo cụ. Thế là cụ bú vú kêu no, trụt ngay xuống bú bình sữa khác. Cụ làm trò ma tịt ở háng chị gì đó rồi cụ hô hoán lên là bầu sữa này cũng tuyệt vời. Cụ rúc luôn vào bú sụp sụp. Chị vú té ngửa là cụ đang bú lồn chị, còn cụ thì khen là vú này ngon và thơm, bổ hơn vú kia nhiều. Chị vú điên cái đầu tưởng là mình mơ ngủ.
Cụ bú bình sữa lạ nên cũng làm cách khác. Cụ không vùi vùi miệng vào mà lại nâng chân chị cho dạng ra, cả bình sữa tè le một đống, rong rêu bọc ngoài dầy òm, cụ chả cần vét rong liệng đi mà vục ọc ọc bú tì tì. Chị vú chưa hề được bú cái bình sữa này nên khi cụ chõ miệng vào quậy lồn chị vung thiên địa thì chị phải chìa nó ra hích hích mới không bị tức rực.
Gớm râu cụ bú lại cứng vểnh lên. Sợi đưa ra tua tủa như bàn chông, đâm vào lồn chị y như sợi lông voi xỉa răng sâu, nhoi nhói. Nó đâm bất kể chỗ nào, chọc chọc đám lông, len lách vào mu, lại vùi vùi vào lỗ. Chị dạng lồn đã hết cỡ mà vẫn cứ khó chịu làm sao. Chị bị râu đâm lại còn bị lưỡi móc, cả răng, cả mồm xìa xìa vào thay nhau vật lồn chị. Cứ như bầy giòi, bầy giun chui tuốt vô trong, xới tung beng hết cả.
Mải mê nghĩ vậy mà cụ đánh rơi cái Nụ ra khỏi tâm trí chẳng hay. Đấy chỉ mới từ cặp vú cái Nụ mà cụ đã để cho ý tưởng bay bổng không kiểm soát nổi thì khi con bé về làm dâu nhà cụ chắc là còn gây cho cụ sự mụ mị, ngu đần luôn. Cụ lại giật thót mình khi nhớ tới lời cố. Con bé giận lên thì chẳng kể gì hết, cố ông mà nó còn lăn vào ăn thua đủ, mẹ con gái con nứa chẳng ý tứ giữ gìn, ai lại để vú chạm vào người bố cụ, cố về kể mà mắt cứ long song sọc lên.
Đọc tiếp tập 5