Ảo Mộng
Tác giả: Thanh Hường
Mộng bản thân nó đã không phải là thật, mà là ảo. Thế thì ảo mộng sẽ là gì các bạn nhỉ. Như tôi lúc đầu cũng chẳng biết ảo mộng là gì. Theo dõi diễn biến câu chuyện này độc giả sẽ biết ảo mộng là gì.
Nhân vật chính của tôi đó là một sinh viên mới ra trường và đang trong thời kỳ tìm việc. Cậu ta ở vùng quê ra Hà Nội học và bây giờ không muốn về quê. Mà chỉ muốn trụ lại thật tốt ở Hà Nội này mà thôi.
Hắn chưa có việc làm gì cả. Vì vậy chỉ đi dạy thêm kiếm tiền mà thôi. Công việc chỉ tạm đủ sống qua ngày. Vùng quê hắn sống rất thanh bình. Người sống với nhau rất có tình có nghĩa. Nhưng lại rất là nghèo. Và trình độ dân trí lại rất là thấp. Ở cả vùng quê đó chỉ có một hai thằng học cao như hắn. Nên hắn được mọi người cực kỳ tôn trọng. Cứ có công việc gì to tát là hắn lại được gọi về.
Dù bản thân hắn chỉ là một thằng nhóc mà thôi. Con người là vậy, họ nghèo chẳng có gì để lên mặt cả. Trong làng mà họ nào có người học cao là luôn mang ra để mà kheo với họ khác. Hắn là ở trong trường hợp đó.
Mỗi lần về quê lại được hết nhà này đến nhà khác tiếp đón thật là chu đáo. Thường mổ gà giết vịt mà đãi hắn. Nhà nào có con gái đều muốn hắn để ý đến con gái họ. Có thế thì mới thoát khỏi cảnh chân lấm tay bùn được. Nhưng hắn chẳng để ý gì đến bọn nhà quê đó cả.
Hắn nghèo nên trong cả mấy năm trên trường đại học hắn chẳng có một mảnh tình vắt vai nào cả. Vì làm đủ tiền để mà mời một đứa con gái nào đi ăn hay xem phim chứ. Hắn chỉ cắm đầu cắm cổ vào mà làm việc. Với mong muốn là làm cho bố mẹ bớt khổ đi một chút.
Để ông bà già không phải lo lắng cho hắn mà nuôi mấy đứa em vẫn còn nhỏ. Nhà quê thế cho nên thường rất đông con. Người anh hay chị cả thường phải lo lắng cho các em. Và thường phải thôi học để làm việc mà cho em đi học. Hắn là một trường hợp hiếm hoi vì vẫn còn được học đến tận đại học này. Mà không phải bỏ giở giữa chừng.
Câu chuyện của chúng ta sẽ được bắt đầu tiến hành ngay bây giờ. Hôm nay cũng như mọi lần hắn lại được gọi về quê. Dù chẳng thích thú gì nhưng mà hắn vẫn phải về. Không về không được vì dòng họ mình mà. Ở thôn quê tính dòng họ là rất cao.
Rất miễn cưỡng hắn đành phải bỏ giở buổi dạy chiều nay mà đi về nhà. Một buổi dạy là mất toi gần 50 nghìn chứ ít ỏi gì nữa. Lại còn phải bỏ ra đến tận gần trăm để mà bắt tàu về quê nữa chứ. Xót hết cả ruột. Thế nên hắn mang khuôn mặt ủ rũ để lên tàu về quê.
Nhà hắn rất xa Hà Nội thế nên hắn chỉ thức được chừng có nửa tiếng thì đã nằm gục ra ngủ từ lúc nào rồi. Nằm thiu thiu ngủ bât chợt hắn thấy động ở bên cạnh. Hóa ra tàu đã đến một ga mởi và bây giờ đang có khách lên khách xuống. Chỗ hắn lúc trước ngồi chỉ có một mình hắn mà thôi.
Nhưng giờ đây có một cô gái ngồi xuống. Uể oải hắn ngửa cổ lên nhìn. Với ánh mắt ngái ngủ hắn chỉ nhìn thoáng qua hình ảnh cô gái. Gật đầu chào một cái rồi hắn lại gục đầu xuống để mà ngủ tiếp. Hắn chỉ nghe loáng thoáng thấy cô gái đó chào hắn một câu gi đó. Như có gọi tên hắn thì phải.
Nhưng mà buồn ngủ quá nên hắn chẳng thể nào nghe ra cho rõ được. Một lúc lâu sau khi đã ngủ một giấc cho đã rồi hắn mới tỉnh dậy lại được. Nhưng hắn lại thấy ở vai mình nặng nặng. Quay sang nhìn nhưng mắt vẫn mờ mờ ảo ảo. Hắn phải lấy tay dụi mắt đi mới có thể nhìn rất rõ được.
Hắn nhìn lại thì mới nhận ra đó là cô gái lúc nãy lên ngồi cùng chỗ với hắn cũng đang ngủ gục. Và cô nàng lại còn đang gục đầu vào vai hắn mà ngủ ngon lành nữa chứ. Dù đang rất mỏi hắn cũng chẳng dám cựa mình một cái cho thư giãn.
Vì hắn sợ làm cô gái tỉnh ngủ. Chẳng còn buồn ngủ chút nào nữa. Hắn ngồi một mình suy nghĩ cho tương lai. Bây giờ hắn chẳng biết sẽ sống tiếp tục sao đây. Khi mà hắn chưa xin được việc. Dù đã tốt nghiệp đến gần nửa năm nay rồi. Thật là khó khăn để mà xin được một việc làm cho phù hợp với sở thích và ngành học của mình.
Dù hắn tốt nghiệp bằng không đến nỗi nào. Nhưng mà đi xin bất cứ đâu cũng chẳng thể nào xin được. Các công ty đều hẹn hắn nhưng không thấy có phúc đáp gì cả. Càng nghĩ hắn càng thấy tương lai của mình mờ mịt biết bao. Nhất là đến từng tuổi này rồi mà chẳng có mối tình nào vắt vai cả. Cuộc sống quá khó khăn làm cho hắn chẳng có tâm trí nào để mà tìm bạn gái cả.
Càng nghĩ càng nản biết bao. Hơi thở của cô gái cứ đều đều bên tai hắn. Hắn nhìn xuống chỉ mong được một giấc ngủ không cần suy nghĩ chút nào như cô bé này cả. Mấy sợi tóc rũ xuống mặt làm che mất khuôn mặt cô gái.
Nhìn thoáng qua thấy khuôn mặt cô gái có nét gì đó tương đối quen thuộc của hắn. Rất là lạ là sao hắn lại có cái cảm giác quen thuộc đến thế nhỉ. Tò mò muốn biết xem có đúng là người quen của mình không.
Hắn lấy tay vén nhè nhẹ mái tóc đang xõa xuống mặt của cô gái. Khuôn mặt xinh xắn được để lộ ra. Những nét quen thuộc mà hắn hình như vẫn nhớ mang máng. Nhưng mà hắn không biết đó là ai. Cúi xuống thật gần hơn nữa để nhìn thật kỹ cô gái.
Hơi thở đều đều của cô gái vẫn thoát ra từ đôi môi đang mỉm cười. Hắn chắc rằng cô gái đang mơ thấy một giấc mơ nào đẹp lắm đây. Nên mới vậy.
Đầu hắn bây giờ đang ở sát gần khuôn mặt khá là dễ thương của cô gái. Hơi thở từ miệng cô nàng tỏa ra thật là thơm mát. Tạo cho hắn một cảm giác thật là dễ chịu biết bao nhiêu.
Một cảm giác thư thái lan tỏa khắp thân thể hắn. Hắn cúi thật sát hơn nữa để lấy hết những luồng khí thoát ra từ miệng cô gái. Không hiểu từ lúc nào hắn đã vòng tay ra ôm ngang lấy người cô gái. Để cô dựa hẳn vào trên vai hắn mà ngủ thật ngon lành. Không hiểu động tác của hắn có gì tác động đến cô không.
Khi mà bất chợt cô nàng cựa quậy ngỏng đầu lên, mở mắt ra. Hắn không để ý đến hành vi bất thường này của cô. Làm cho khi cô ngẩng đầu lên thì mặt hắn đang ở ngay sát mặt nàng. Làm cho một tình huống khá là ngượng ngùng cho cả hai. Môi của cả hai chạm vào nhau.
Dù là rất nhanh hắn ngẩng lên còn cô gái nằm thụp xuống nhưng nó cũng làm cô gái đỏ hết cả mặt. Nhìn vẻ ngượng ngùng của cô càng đáng yêu hơn nữa. Hắn rối rít xin lỗi:
- Cho tôi xin lỗi. Tôi không cố ý.
Cô gái có vẻ vẫn còn rất là ngượng ngùng nên chẳng nói gì cả. khuôn mặt cúi gằm xuống nhìn xuống sàn tàu.
Lấy tay sao đầu cho đỡ ngượng, hắn nói ấp anh ấp úng xin lỗi lần nữa. Lần này thì có hiệu quả. Khi cô gái lên tiếng. Chắc là cô đã hoàn hồn lại rồi. Nhưng mà con gái có khác rất khéo léo. Chẳng đề cập đến một tiếng tình huống đó.
- Anh thức rồi sao. Lâu chưa vậy.
Cô ấy đã chẳng muốn đề cập đến nữa. Thì hắn cũng vậy. Thế nên phải tạo ra một câu chuyện nào đó để mà cho qua.
- Tôi mới thức, thấy cô vẫn ngủ nên tôi chẳng dám đánh thức.
Cô gái nghe vậy định trả lời nhưng bất chợt nhìn xuống vai. Cũng nhìn theo ánh mắt của cô. Hắn thấy tay mình vẫn vòng sang phía cô gái. Và bây giờ đang để gần sát eo nàng. Hắn rút thật nhanh tay về và lại xin lỗi làn nữa.
Và cũng như vừa rồi. Cô gái vẫn là người thóa mắc câu chuyện khó khăn.
- Sao anh cứ xưng em tôi mãi vậy. Em ít hơn anh đến 4 tuổi cơ mà. Em năm nay mới 20 thôi mà.
- Sao cô biết tuổi của tôi vậy. Hắn rất thắc mắc và ngạc nhiên vì tại sao cô gái lại có thể nói chính xác tuổi của hắn vậy, vì nếu nhìn ngoài thì chỉ có thể nói hắn hơn cô chỉ tầm mấy tuổi là đúng. Nhưng sao có thể nói chính xác như vậy.
- Sao lại biết tuổi của tôi vậy.
Cô gái có vẻ không hài lòng với cách xưn hô đó của hắn.”” Sao anh vẫn cứ tôi tớ mãi vậy. Nói thế em ngại chết được. Anh là anh mà. Anh tên là Trường đúng không/”
- Sao em lại biết tên anh vậy. lần này thì đúng là hắn ngạc nhiên đến tột độ. Vì cô nàng nói tên hắn chính xác đến thế chứ. Vì hắn có mang thẻ trước ngực đâu cơ chứ.
- Bí mật. Anh đoán thử xem nào.
- Anh chỉ thấy em quen quen. Hình như là đã gặp rồi. Nhưng anh chẳng tài nào nhớ ra được đã gặp em ở đâu cả.
- Thế sao em vẫn nhớ hả? Chắc anh chẳng để ý gì đến cái cô bé xấu xí này đâu. Thế nên anh mới kl nhớ chứ gì.
Câu nói đó làm cho hắn khó xử quá. Vì quả thật hắn chẳng tài nào nhớ ra cô bé dó là ai cả.” Không em đẹp lắm. Nhìn khuôn mặt này rất là dễ thương.”
Hắn vừa nói vừa nhìn đăm đăm vào khuôn mặt đang đưa lên nhìn hắn. Bắt mặt ánh mắt của hắn làm cho cô gái đỏ mặt mà quay đi.
- Anh làm gì mà nhìn em dữ vậy. Làm người ta đỏ hết cả mặt đây này.
- Anh xin lỗi. Chẳng qua một phần em quá dễ thương. Phần còn lại là anh muốn nhìn em thật kỹ để khắc sâu vào tâm trí. Để qua đó xem bộ óc nó có hoạt động xem xem em là ai.
- Anh quên nhanh thế hả. Mới gặp nhau có cách đây chưa đầy tháng mà anh đã quên em rồi sao.
Cô gái đã gợi ý đến vậy mà hắn vẫn chẳng thể nào mà nghĩ ra được đây là ai. Hắn lục lọi mọi góc ngách trong cái mớ hỗn lộn mà chẳng thể nào nhớ ra nàng là ai. Chỉ biết rằng hắn chỉ biết là đã thấy cô ả rồi. Và hình như chưa lần nào nói chuyện với nhau thì phải.
- Anh thật chẳng thể nhớ nổi tên em. Mặc dù cảm thấy là em rất quen thuộc. Nhưng mà chẳng thể nào nhớ nổi. Chắc là già rồi nên nó thế đây mà.
Cô gái bĩu môi ra vì câu nói của hắn” Già rồi, anh làm bộ là mình già lắm vậy sao. Nói thế chẳng hóa ra em cũng già rồi sao. Vì em chi kém anh có vài tuổi thôi à”
- Không em vẫn trẻ lắm. Vì xinh đẹp dễ thương như em thì làm sao mà già được chứ. Em nói cho anh biết em tên gì đi. Và sao em biết anh thế hả.
- Vì câu khen của anh em nói cho mà nghe. Em là Anh- Phương Anh. Em cùng làng với anh đó. Bây giờ đã nhớ ra chưa hả.
Cùng làng ư. Điều đố làm hắn thấy khá là lạ. Làng hắn có cô bé xinh xắn thế này sao. Hắn thử nghĩ xem xem có đúng không.
Lần này dữ kiện em cung cấp cho hắn rất là chính xác. Thế nên hắn đã có thể biết được đã gặp em ở đâu. Hắn reo lên như trẻ con thấy mẹ đi chợ về.
- Anh nhớ ra rồi. Có phải em là người họ Lưu không.
- Đúng rồi. Anh bắt đầu nhớ ra rồi đấy. Thế anh có nhớ là đã gặp em ở đâu không hả.
- Anh bây giờ thì nhớ chứ. Lần ấy làng mình có hội nên cả anh và em đều phải ra đình. Hôm ấy anh gặp em mà. Em còn đánh rơi mấy thứ. Và anh cúi xuống nhặt hộ nữa chứ.
Anh hài lòng ra mặt vì hắn đã nói đúng được từng tình tiết của cuộc gặp gỡ của cả hai. Nàng mỉm cười thật tươi làm hiện ra hai cái núm đống tiền trên khuôn mặt bầu bĩnh của em. Làm cho khuôn mặt đã dễ thương càng rạng rỡ và dễ nhìn hơn biết bao nhiêu.
- Phương Anh này. Em đang học đâu thế hả?
- À em đang học ở trường khối kinh tế. Anh ra trường rồi đúng không?
- Ừ sao mà em biết rành về anh quá vậy.
- Có gì đâu chẳng qua là anh rất nổi tiếng ở nhà đó. Nên ai cũng đem anh ra làm gương mẫu cả. Nên em chẳng khó gì để mà có tin tức đầy đủ về anh.
- Em cứ nói quá chứ anh thì có gì mà nổi tiếng hả. Nhà anh chẳng giàu có gì so với các gia đình khác trong làng. Thế nhà Phương Anh ở đoạn nào vậy. Để có gì anh đến em chơi.
- Nhà em ở cạnh nhà này này….. Nhà bác anh đấy.
Cả đoạn đường còn lại thật là vui vẻ biết bao nhiêu. Vì hắn được nói chuyện với một cô bé thật là đáng yêu biết bao nhiêu. Mà nói chuyện cũng rất là hợp nữa. Lần đầu tiên hắn nói chuyện với cô gái nào như vậy cả.
Bọn con gái trước kia hắn gặp chỉ được dăm câu thì hết chuyện. Còn Phương Anh thì hắn nói mãi chẳng hết chuyện. Và cô gái cũng lắng nghe chăm chú. Có cả hai lên đoạn đường trôi sao mà nhanh thế. Hắn muốn kéo dài để mà nói chuyện được càng lâu càng tốt với cô bé. Nhưng đã đến lúc xuống ga rồi.
Vẫn muốn nói chuyện với nàng nên hắn cùng Phương Anh đi bộ về tận đầu làng. Ở đây cả hai chia tay. Trước khi mỗi người đi mỗi ngả hắn nói với cô bé:
- Phương Anh tối em có rảnh không vậy.
- Có anh ạ. Về nhà có khi ngày thì rảnh thôi. Chứ tối thì chẳng bao giờ em có chuyện gì cả. Có chuyện gì không anh?
- À tối anh định sang em chơi mà. Nói chuyện em anh thấy hay lắm. Nên muốn sang nhà chào cô chú rồi vào nhà em cho biết nhà. Có tiếp anh không đấy. Hay là sợ anh nào đấy biết hả cô bé.
Phương Anh véo hắn một cái thật mạnh vì cái tội cứ dám gọi nàng là cô bé. Ngay trên tàu mấy lần hắn đã bị nàng cảnh cáo rồi nhưng mà vẫn không chừa.
- Không được gọi thế nữa nghe không. Tối nay em ở nhà. Em rất vui nếu anh đến nhà em chơi. Bố mẹ em mà biết anh đến chơi thì cũng rất thích cho mà xem. Thế nhé. Tối nhớ đến nhà em đấy. Em đợi. mải chơi mà không đến thì mai em đến tận nhà em gọi cho coi.
- Anh sẽ đến mà. Yên tâm đi. Khoảng 7 rưỡi nhé. Thôi em về đi. Anh cũng di về nhà đây.
- Vâng anh về.
Phương Anh quay bước đi khuất rồi hắn mới quay lại để đi về nhà mình. Về lần này thực ra chẳng có việc gì quan trọng cho lắm. Làm cho hắn rất lấy làm tức giận. Cũng may là hôm nay còn gặp cô bé Phương Anh thế nên đỡ đi phần nào. Chỉ là một cái chuyện con con mà cũng phải gọi hắn về.
Hắn đã phải nói là lần sau không được vô cớ gọi về như vậy. Vì hắn có rất nhiều việc. Bố mẹ hắn cũng ừ thôi. Nhưng hắn biết rằng chắc khó có khả năng ấy lắm. Vì họ rất tự hào về thằng con này. Một buổi chiều trôi qua thật vô nghĩa. Hắn chẳng làm được một việc gì cả. Hắn còn phải ở nhà thêm hai hôm nữa mới đi được. Cũng may là thứ bảy và chủ nhật. Nên hắn cũng chẳng có buổ dạy thêm.
Cơm tối xong bất chợt bố mẹ hắn đề cập đến một vấn đề mà thực tình hắn chưa hề để ý đến.
- Trường này. Bố có chuyện này cần nói với con. Con cứ nghe bố nói xong rồi hẳng nói lại nhớ.
Thế là bố mẹ hắn cứ thao thao bất tuyệt mà nói.” Bố thấy con cũng đã lớn rồi. 25 tuổi rồi còn đâu nữa. Bây giờ bố mẹ muốn con gặp mặt một cô gái. Con xem có đồng ý không, Nếu được thì đề bố mẹ đặt vấn đề với nhà họ. Con cũng biết cô bé này đấy. Đó là con nhà chú An. Năm nay nó 18 rồi. Học hết phổ thông đồng thời rất chăm chỉ.
Con đi suốt ngày lên bố mẹ muốn có người đỡ đần giúp đỡ. Vậy nên bố mẹ nói như vậy xem ý kiến của con thế nào. Bố mẹ cũng không muốn ép con mà muốn con làm theo sở thích. Con nghĩ thế nào hả”:
Bất chợt bị đề cập đến làm hắn chẳng biết phản ứng như thế nào cả. Bố hắn thì cứ giục loạn lên. Không biết từ chối thế nào cho phải đây. Một ý nghĩ thoáng qua đầu giúp hắn tháo gỡ khúc mắc này.
- Con thật lòng mong bố mẹ đỡ vất vả. Nhưng mà con đã có người yêu rồi bố ạ.
- Con có người yêu rồi. Sao chẳng bao giờ thấy con nói gì hả. Thế nó là người như thế nào vậy.
- Cô ấy năm nay 20 tuổi. Người xinh xắn đáng yêu. Tính cách cũng rất tốt. Cô ấy đang học đại học trên Hà Nội.
Hắn đề cập ở đây là Phương Anh. Hắn phải có người mà đưa ra để đối phó với ông già chứ lị. Bố hắn nghe hắn nói rất tâng cô gái lên thì cũng gật gù. Nhưng ông vẫn nói:
- Con lớn rồi. nên bố cũng tin con có con mắt nhìn người và cách đánh giá người chính xác. Nhưng bố vẫn muốn con đi gặp con nhà chú An. Có thế con mới so sánh được chứ. Đến lúc đó thì tùy con quyết định. Bây giờ đi luôn có được không con.
Tối nay hắn có hẹn với Phương Anh rồi còn đâu. Nên phải thoái thác mới được.
- Để mai đi bố. Con còn cả hai ngày liền ở nhà cơ mà. Nên nhiều thời gian lắm. Lát nữa con sang nhà bác cái. Lâu lắm rồi con cũng chẳng sang đó vì không có thời gian. Nên con muốn sang đó chơi. Bố có đi với con không?
- Bố không đi đâu. Hôm nay mệt lắm bố chỉ muốn ở nhà thôi. Thế thì con đi đi rồi về cho sớm. Mai sang nhà chú An cũng được mà.
- Vâng con đi đây.
Hắn nói xong liền đi ngay. Chẳng ở lại làm gì không lại bị nói cái gì đó thì chết. Bây giờ vẫn còn khá sớm. Mới có bảy giờ kém. Thế nên hắn đến nhà bác mình một lát. Nhà ông bác này cũng đã ăn cơm xong rồi. Thấy hắn vào là mứng lắm. Cả mấy anh em chỉ có mình hắn là học hành tấn tới nhất. Thế nên trong họ ai cũng quý hắn. Đặc biệt là mấy anh em ruột cùng bố hắn.
Bác hỏi han hắn đủ chuyện. Hắn cũng trả lời qua loa cho ông hài lòng. Nói chuyện có ít mà đã thấy gần 8 giờ rồi. Nên hắn đứng dậy bảo phải sang nhà mấy thằng bạn cái. Ông bác cũng chẳng giữ hắn lại mà hẹn mai sang chơi ông mời cơm. Hắn ra đến cổng thì ông gọi lại bảo:
- Trường này cháu học Y ra đúng không?
- Vâng ạ. Có gì không bác.
- Chẳng là chị Hoa đứa con lớn nhà bác. Năm nay nó thi trường y của cháu. Nhưng mà có nhiều chỗ học chưa chắc. Thế nên bác muốn nhờ cháu giúp chị một chút có được không?
- Cũng được bác ạ. Nhưng mà bác biết đấy cháu dạo này đi làm trên Hà Nội nên chẳng mấy khi về làng đâu. Vì thế cháu sợ không có nhiều thời gian cho chị ấy.
- Bác cũng biết là cháu rất bận. Thế nên bác đang định cho chị ấy lên Hà Nội ôn một tháng sau khi thi mà. Nên cháu cứ trên đó mà bảo chị. Có được không cháu?
- Vâng được bác ạ. Bác cứ đưa chị ấy lên còn cháu giúp gì được cho chị Hoa thì cháu sẽ giúp hết sức.
- Bác cảm ơn cháu trước. Chăm sự nhờ cháu. Mai bác sẽ sang nói với bố mẹ cháu về việc này. Cháu đi cẩn thận nhớ.
- bác cứ vào nhà đi. Đây là làng mình chứ xa lạ gì đâu mà. Mà ở làng mình cháu quen hết cả mà. Nên sợ gì chứ.
Ông bác tiễn hắn ra tận cổng trước khi đóng cửa còn cầm tay hắn mà bảo hắn giúp. Hắn cứ phải gật đầu thôi vậy. Không thể nào từ chối được. Mà tiền chắc chắn cũng chẳng được xu nào. Thế này thì chết.
Hắn được Phương Anh chỉ dẫn nhà cẩn thận lắm rồi. Nên tìm nhà cái là ra ngay. Đến trước cửa thì đang là 8 giờ kém có 5 phút. Hắn gọi cửa. Từ trong nhà đã có tiếng thưa:
- Anh Trường à. Đợi chút em ra ngay đây.
Hắn chẳng phải đợi một chút nào cả. Cửa được mở ra luôn. Người ra mở chẳng ai khác mà là Phương Anh. Nhưng hắn thấy lạ chút nữa chẳng nhận ra. Nàng đang mặc một cái áo cộc khá ngắn và mỏng làm hiện ra mờ ảo thân hình đầy đặn của em. Hắn di qua cổng còn Phương Anh đóng cửa lại. mùi hương từ mái tóc của nàng phả vào mũi làm hắn thấy thật là sảng khoái. BIết trong nhà đang có người nhìn ra ngoài nên hắn chẳng dám nhìn mãi được.
Đành phải quay người nhưng vẫn cố liên tưởng đến thân hình của Hoa. Cô bé đóng cửa xong thì mời hắn vào nhà. Trong nhà có tất cả gia đình Hoa. Nhà nàng đúng là đột xuất ở vùng nông thôn, Vì có đúng hai con.
Đành phải quay người nhưng vẫn cố liên tưởng đến thân hình của Hoa. Cô bé đóng cửa xong thì mời hắn vào nhà. Trong nhà có tất cả gia đình Hoa. Nhà nàng đúng là đột xuất ở vùng nông thôn, Vì có đúng hai con.
Vào đến nhà Phương Anh giới thiệu tôi. Nhưng hình như điều đó là thừa hay sao ý vì nhà em cũng biết tôi rồi. Còn tôi cũng biết qua bố mẹ em. Vì đã biết nên cũng không đến nỗi ngượng ngùng lắm để mà nói chuyện với bố mẹ Phương Anh. Hai người cứ hỏi tôi về chuyện học hành và làm việc trên Hà Nội. Họ còn nhờ tôi giúp đỡ Phương Anh nữa chứ, tôi cứ ầm ừ cho qua chuyện đi.
Ở nhà chật vanh vanh thế này muốn nói chuyện riêng với cô bé cũng khó. Nên đành phải đi chỗ khác mới được. Nên xin phép bố mẹ nàng rủ Phương Anh đi có chút chuyện. Họ tin tưởng tôi tuyệt đối nên chẳng có một chút nghi ngờ nào cả. Đồng ý ngay. Cô bé Phương Anh cũng chẳng phản đối. Tôi đứng dậy đi thì em cũng đi theo.
Rời khỏi nhà Phương Anh tôi đang nghĩ xem nên đi đến đâu để mà nói chuyện cho nó yên tĩnh nhỉ. Nghĩ mãi chẳng ra được. Phương Anh tiến lại gần đi song song với tôi.
- Anh nghĩ gì mà lại im lặng thế hả?
- Anh đang nghĩ xem có chỗ nào yên tĩnh không để nói chuyện với em. Nhưng mà nghĩ mãi chẳng ra. Anh có nhiều truyện cần nói với em.
- Tưởng gì hóa ra chuyện này. Anh cứ đi theo em.
Phương Anh nói xong liền nắm lấy tay hắn mà kéo đi. Em đưa hắn ra đình. Nơi này có một cái nhà nhưng hình như chẳng có ai ở thì phải. Cửa khóa nhưng mà nàng lấy trong người chìa khóa rồi mở cửa. Trước ánh mắt tò mò và thắc mắc của tôi em đẩy tôi vào rồi khép cửa lại.
- Anh thắc mắc tại sao em có thìa khóa ở đây à.
- Ừ anh không hiểu tại sao em lại có chìa khóa của đình.
- Anh không biểt ông em trông đình hay sao. Hôm nay em cùng ông ra đây nên có cầm thìa khóa. Không ngờ lại có lúc dùng đến.
Hắn đã hiểu nguyên nhân tại sao. Nên đưa mắt nhìn quanh quanh. ở dây có một bộ bàn ghế và một cái giường. Hình như thi thoảng cũng có người ngủ lại hay sao đó.
- Ở đây khi nào có hội làng khách ở xa về thì ngủ lại thôi. Còn bình thường ra cũng chẳng có người đâu. Anh ngồi xuống đi. Làm gì mà đứng mãi vậy hả.
Hắn ngồi nhưng mắt vẫn nhìn xoáy vào cô bé. Ở nhà nên Phương Anh ăn mặc rất giản dị. Nhưng điều đó càng làm tôn lên vẻ đẹp của em. Nhìn Phương Anh khá là xinh xắn đáng yêu. Thật là dễ thương biết bao. Phương Anh bị hắn nhìn mình như vậy Phương Anh ngượng đỏ hết cả mặt. Nhưng chẳng có phản ứng gì mà chỉ biết cúi đầu nhìn xuống đất tránh thấy ánh mắt của hắn.
Nhìn mãi để khắc sâu hình ảnh của Phương Anh, thì hắn cũng phải lên tiếng. Không thể nào mà im lặng mãi được.
- Phương Anh này anh có chuyện muốn nói với em. Em có đồng ý nghe không hả. Nếu không thích thì anh không nói.
- Vâng anh cứ nói đi ạ.
Hắn lại thấy khó nói. Chẳng biết nói như thế nào bây giờ nhỉ. Mọi chuyện tưởng dễ dàng nhưng mà lại là khó nói. Nhưng trước ánh mắt chờ đợi của Phương Anh hắn vẫn phải nói.
- Hôm nay bố anh có hỏi anh đã có người yêu hay chưa? Và anh bảo là…..
- Là gì hả anh. Anh đã có chưa vậy.
- Anh nói là anh có thích một cô bé rồi. Nhưng mà không biết cô bé đó có thích anh không, thì anh không biết.
Phương Anh nghe hắn nói vậy thì vẻ mặt xụ xuống không rõ nguyên nhân. Hắn cũng để ý thấy điều này. Và đang hy vọng mình sẽ thành công.
- Anh thích cô bé đó. Nhưng không biết cô đó thích anh không. Em nghĩ thế nào Phương Anh.
- Em chẳng biết, đấy là chuyện của anh và người đó. Làm sao mà em tham gia được. Nhưng mà ai được anh thích thì may mắn quá. Chắc cũng thích anh thôi.
- Vậy sao. Anh cũng hy vọng như vậy. Người đó em cũng biết không chỉ vậy mà còn rất rõ nữa. Em có muốn biết là ai không?
- Em chẳng muốn biết làm gì. Xen vào chuyện của hai người được gì đâu cơ chứ. Có chuyện gì không nữa không anh. Nếu không đã muộn rồi mình về đi anh.
Phương Anh đứng dậy định đi về. Nàng gần ra đến cửa hắn nhanh tay kéo cô nàng lại. Nắm thật chặt tay em không cho Phương Anh thoát.
- Anh làm cái gì vậy? Bỏ em ra rồi mình về đi.
Hắn chẳng những không bỏ ra mà còn kéo sát cô bé vào. Và ôm chặt lấy em. Rồi nói nhỏ vào tai nàng một câu gì đó. Không biết điều này có ảnh hưởng gì với Phương Anh không mà em lại vòng tay ôm sát lấy người hắn. Trên môi em xuất hiện nụ cười đầy sung sướng. Hắn cúi xuống nâng đầu cô bé lên và hôn vào đôi mắt của em. Cô bé nhắm chặt mắt lại để chờ đợi nụ hôn của hắn.
Hắn cũng chằng để em đợi lâu mà hôn lướt trên khuôn mặt xinh xắn đáng yêu này của em. Rồi cuối cùng đến đôi môi đang hé mở chờ đơi.
Lần đầu tiên hắn hôn một cô gái còn trinh trắng thế này. Lúc trước thời sinh viên thi thoảng hắn cũng cùng mấy thằng bạn đi chơi điếm. Nhưng chưa bao giờ hắn có cảm giác tuyệt diệu như thế này. Cảm giác ngọt ngào lan tỏa trong thân thể hắn. Hơi thở thơm tho của em cũng làm hắn ngất ngây.
Và điều này cũng đang diễn ra với Phương Anh. Em đang lịm cả người vì cảm giác đê mê lần đầu có được. Người mà em đã thích từ rất lâu và ngưỡng mộ. Sau giây phút đê mê mà hắn mang lại Phương Anh trở về lại thực tại. Em hỏi hắn:
- Anh nói có thật không vậy. Vì em không biết là anh có nói thật hay không. Tại hôm nay anh mới nói chuyện với em lần đầu mà lần trước thì anh làm có ấn tượng gì với em đâu cơ chứ, hay anh chỉ lấy em ra làm bia đỡ đạn khi bác trai hỏi.
- Không anh nói thật mà. Em có tin đó là tiếng sét cất lên trong đầu anh hay không. Vì chưa bao giờ anh có cảm giác như vậy cả. Em đã để lại trong tâm trí anh một hình ảnh cô bé đầy hiểu biết và dễ thương.
Phương Anh rất sung sướng vì câu nói đó của em. Nhưng nó quá đột ngột khiến nàng không tin ngay được” Anh có bao giờ nói vậy với cô gái nào không?”
Hắn làm mặt giận vì câu nói này của em. Hắn cảm thấy như là bị xúc phạm vậy. Vì quả thật hắn có cảm tình thật sự với cô bé mà. Bây giờ em lại nói như vậy không tức mới là lạ đó. Hắn đứng dậy đi ra cửa với gương mặt cực kỳ khó chịu. Trước khi mở cửa hắn nói lại em một câu:
- Em không tin anh thì thôi. Đừng xúc phạm anh như vậy chứ. Vì nói cho em biết một câu thế này nhớ. Anh chưa từng yêu hay thích một cô gái nào như em cả. Em là người đầu tiên. Lại làm cho anh quá thất vọng em có biết không. Em đã không muốn thì anh về đây. Anh chẳng dám đến làm phiền anh nữa đâu.
Hắn đúng là giận thật không phải đang đóng kịch với cô bé. Vì quả thật hắn thích em mà. Phương Anh cảm thấy hối hận vì đã nói hắn như vậy. Sự tức giận của hắn làm nàng thấy tình cảm của hắn là rất thật. Chứ không phải đang trêu đùa với tình cảm của em. Nàng không thể để hắn mở cửa rồi. Vì như vậy thì nàng sẽ mất đi người mà nàng yêu thương nhất. Nàng đành kéo giữ chặt tay hắn lại.
- Anh đừng đi mà. Cho em xin lỗi đi nhé. Nếu không thì em ân hận lắm.
- Em không cần phải thế. Anh thấy mình không có diễm phúc có người yêu là em. Chào em anh về đây.
Hắn nói xong hất tay Phương Anh ra và xoay cửa. Không thể nào giữ được tay hắn. Nàng ôm chầm lấy hắn từ phía sau. Có thế nàng mới giữ chặt hắn lại được. Vừa ôm giữ thật chặt hắn, Phương Anh vừa gục đầu vào mặt hắn mà khóc dấm dức. Nàng nói trong tiếng khóc thổn thức. Khiến người nghe thật là nao lòng.
- Anh tha thứ cho em đi mà. Em yêu anh lắm. Từ lâu lắm rồi anh có biết không. Em đang rất mơ hồ khi anh nói yêu em. Thế nên em mới có lời nói như vậy. Chứ thực ra em chẳng có chút ý nghĩ gì đâu. Tin em đi.
- Em nói thật không. Em không cần an ủi anh đâu. Vì anh muốn ở em một tình yêu chân thành. Như anh yêu em vậy.
- Em rất yêu anh. Em yêu anh nhất trên đời này. Vì anh em có thể làm tất cả. tất cả mọi điều em nói là sự thật. Em chỉ yêu mình anh mà thôi.
Hắn đã chắc chắn Phương Anh yêu hắn rồi. Nên cảm giác tức giận vừa rồi của hắn đã không còn nữa. Hắn dìu em đến chiếc giường ngồi xuống. Phương Anh gục đầu vào ngực hắn. Hắn vuốt mái tóc dài đen mượt của nàng. Mùi hương từ mái tóc này làm hắn động lòng mất rồi. Hương thơm trinh nữ của nàng làm cho hắn thấy rất là bức xúc.
Con cặc đang bắt đầu ngóc đầu lên dưới cái quần và tạo cho hắn cảm giác rất là khó chịu. Hắn cúi đầu nhìn xuống thấy nàng đang như là dựa vào hắn mà ngủ vậy. Mong ước của nàng đã đạt và bây giờ Phương Anh đang ở bên người mình yêu. Bộ ngực của cô gái đã trưởng thành rồi nên khá là đồ sộ. Nó cứ phập phổng theo hơi thở của Phương Anh.
Cái áo mỏng manh không che đậy được hắn thấy cái áo ngực bên trong. Đôi mông tròn trĩnh của nàng cũng rất đáng yêu. Hai cơ thể chạm sát vào nhau làm cho hắn cảm nhận được sự mềm mại của nó. Thật là tuyệt vời và đê mê. –Em ngủ rồi sao Phương Anh.
- Chưa ạ. Em chỉ đang muốn hít lấy mùi thơm của anh mà thôi, nó thật là quyến rũ biết bao.
- Người em cũng vậy. Mùi hương trinh nữ cũng thật là thơm tho. Có phải anh là người đàn ông đầu tiên được ôm em vào lòng hay không?
- Vâng ạ. Anh là người mà em yêu lâu lắm rồi. Từ khi em thấy anh lần đầu tiên cách đây khoảng gần 5 năm rồi. Và đó là mối tình đầu của em, và cũng sẽ là duy nhất.
Phương Anh nói xong càng ôm sát vào người hắn hơn nữa. Thật là gần gụi biết bao nhiêu. Em không hề e dè một chút nào cả về sự cọ sát này cả. Đặt nàng ngồi lên đùi mình và quay về phía tôi. Với tư thế này thì điều gì xảy ra với tôi là các bạn biết rồi đó. Mu lồn em đang đè sát lên trên dương vật cương cứng của tôi.
Phương Anh nói xong càng ôm sát vào người hắn hơn nữa. Thật là gần gụi biết bao nhiêu. Em không hề e dè một chút nào cả về sự cọ sát này cả. Đặt nàng ngồi lên đùi mình và quay về phía tôi. Với tư thế này thì điều gì xảy ra với tôi là các bạn biết rồi đó. Mu lồn em đang đè sát lên trên dương vật cương cứng của tôi.
Hắn nhìn xuống thấy em đang đỏ hết cả mặt lên. Nhưng không ngồi xuống mà cứ ngồi im trên đó. Sự cọ sát này làm cho bản chất thằng đàn ông trong hắn trỗi dậy thật là mạnh mẽ. Hắn lấy tay xoa xoa sau lưng của nàng. Rồi chuyển đến gáy. Nâng mặt em lên cao hắn hôn thật cháy bỏng vào đôi môi đang hé mở đó. Hắn hôn loạn lên trên mặt em. Thật là một nụ hôn ngọt ngào biết bao.
Hơi thở Phương Anh đang loạn lên và không còn điều hòa như trước. Khuôn mặt đỏ bừng lên khi tay hắn đã vòng ra trước đặt trên vú nàng. Đó cả do thẹn thùng vốn có của con gái và tính dục trong người.
Hai bàn tay đang nhẹ nhàng và thành thạo tháo từng cúc áo của Phương Anh ra. Em phản ứng lấy lệ rồi cũng ưỡn người ra sau để hắn cởi dễ dàng hơn. Cái áo được tuột ra thân trên bây giờ chỉ còn độc cái áo lót mà thôi. Hắn đặt tay lên đó mà vuốt ve nhè nhẹ. Cảm giác mềm mại thật là thích thú. Bầu vú đủ lớn để tay hắn cầm rất là vừa.
Hắn vòng tay ra sau lưng mà cởi áo lót của nàng ra. Phương Anh nói nhỏ yếu ớt.
- Đừng anh. Em vẫn còn con gái.
- Anh sẽ cưới em mà. Tin anh đi. Anh chỉ yêu mình em mà thôi.
- Vâng ạ em tin anh.
Phương Anh suy nghĩ một lát rồi trả lời như vậy. Có nghĩa là nàng đã đống ý để hắn lấy đi sự trong trắng của nàng rồi. Bây giờ chẳng có gì ngăn cản hắn nữa cả. Cửa nhà đã được khóa lại. Và trong này chỉ có hắn và nàng mà thôi. Bây giờ đã là hơn 9 giờ một chút rồi. Hắn đã xin phép bố mẹ Phương Anh một lát rồi. Vậy nên hắn phải làm mọi việc thật nhanh chóng.
Cái áo lót được vứt sang bên để lộ ra cái bầu vú trắng muốt như bông và mịn màng đáng yêu biết bao nhiêu. Hắn sờ sẫm mân mê hết vú bên này đến bên kia. Hắn lần mò cái núm vú nhỏ nhắn hồng hào mà sờ mà vuốt.
Cái núm vú nó cứ cứng dần lên theo từng động tác của hắn. Đặt Phương Anh nằm xuống giường. Hắn cúi xuống hôn lên vùng ngực trần và trắng của nàng. Hắn hôn từ cổ xuống đến gần bầu vú thì lại đưa lên. Thi thoảng có liếm sượt qua vú của nàng. Nhưng chưa chạm đến nó vội. Phương Anh nổi hết cả da gà vì quá đê mê vì các hành vi này. Nó làm nàng chẳng chịu được bao nhiêu.
Nghịch ngợm chán chê hắn bắt đầu cho lưỡi kiểm soát vùng cấm địa số 1 của cô gái. Hắn đưa môi lên hôn nhẹ vào vú nàng. Lấy lưỡi liếm thật nhẹ nhàng khắp vú của Phương Anh. Hắn há miệng thật rộng để nuốt hết vú nàng vào bên trong. Rồi đưa ra liếm cái đầu vú đỏ hồng. Thi thoảng hắn còn lấy răng cắn nhè nhẹ làm cho Phương Anh phải rên lên vì sung sướng. Vú nàng càng lúc càng lớn hơn.
Phương Anh đang nhắm mắt để thưởng thức cái cảm giác này mà tôi đem lại cho em. Hai tay đang bấu chặt xuống giường để mà đón nhận cảm giác thần tiên. Miệng em cứ rên nhè nhẹ khi tôi đổi vú của nàng. Điều đó làm cho cả hai bên đều được hắn chạm đến. Con cặc vẫn đang rất tức tối bên trong quần.
Đứng dậy tuột nhanh quần áo của mình ra khỏi người. Hắn chẳng để cái gì trên người mình cả. Con cặc hùng dũng được hiện ra trước mặt Phương Anh. Em nhìn thấy tất cả. Nhưng mà em ngượng liền nhắm chặt mắt lại. Thân thể mình đã chẳng còn mảnh vải nào. Hắn quay sang tuột nốt quần Phương Anh ra. Cô bé nhấc mông cho hắn tuột cả quần dài và quần lót của nàng xuống.
Nó được tuột ra và vứt sang một bên. Cặp đùi trắng muốt và đám lông lồn đen mượt được hiện ra. Nó thật là đẹp làm hắn phải ngây người nhìn chằm chặp vào đó. Tay hắn đưa xuống phía dưới mà chạm thẳng vào mu lồn của Phương Anh. Lấy tay bụm chặt lấy mu lồn hắn cảm thấy nó đang nóng hâm hấp và nước nhờn đang rỉ ra. Vẫn hôn liếm không ngừng lên vú của Phương Anh.
Hắn cho mấy ngón tay nhét vào trong lồn của Phương Anh. Rồi nắn bóp cái mu lồn mụm múp đó. Phương Anh ngại ngùng kẹp chặt hai chân lại và để tay tôi bên trong mà tự nhiên hoạt động như chỗ không người. Nó bắt đầu nhét ngón tay vào bên trong lồn em mà thụt. Những động tác đó khiến âm thanh thoát ra từ miệng em ngày càng lớn và hiệu quả.
Cái lưỡi rời khỏi vú nàng rồi đi dài xuống bên dưới. Nó liếm từ trên xuống qua bụng nàng. Cái tay bên dưới đang thụt ra thụt vô trong lồn nàng làm cho hắn cảm thấy rất sướng. Nước nhờn đang tuôn xối xả ướt đâm tay hắn. Đặt môi đến ngay trên cái đám cỏ mềm mại mà ai cũng thích sở hữu. Hắn đưa tay vuốt dọc theo cặp đùi non mịn màng và mát lạnh của nàng.
- Ưm…ưm…sướng quá anh Trường ơi. Anh đang làm gì em vậy anh. Đừng dừng lại nghen anh. Không em chết đó.
Làm sao tôi có thể ngừng lại được cơ chứ. Vì nếu dừng lai thì tôi sẽ nứng cặc lắm đây. Chẳng lé phải thủ dâm sao. Có em ở đây rồi thì cần gì phải khổ sở vậy chứ hả. Chứ Phương Anh thì không hôm nay thì hôm khác hắn cũng địt được cô nàng mà thôi.
Cứ thế tôi chỉ liếm quanh quẩn mé bên ngoài mép lồn của Phương Anh mà thôi. Chứ không cho lưỡi vào liếm lồn. Thời gian không có nhiều nên hắn chẳng thể nào thưởng thức hương vị tuyệt vời từ cái lồn này cả. Hắn chỉ có thể liếm lấy một chút nước nhờn rỉ ra từ trong lồn nàng mà thôi. Nhưng như vậy cũng là đã quá đủ rồi. Nó thật là ngọt ngào biết bao.
Lần đầu tiên hắn được nếm hương vị nước nhờn trinh này đấy. Sao mà nó ngon thế không biết nữa. Hắn muốn thường thức thêm chút nữa nên tăng tốc độ thật cao với ngón tay bên trong lồn nàng. Nước nhờn rỉ ra ngày càng nhiều và chảy tràn ra bên ngoài. Hắn liếm hết sạch chẳng để một chút nào nước nhờn quý giá này cả.
- Sướng lắm rồi anh Trường. Cho em đi anh. Nhét vào đi anh. Em cho anh tất cả đó. Em chẳng thể nào chịu nổi nữa đâu.
Phương Anh đã phải lên tiếng bảo hắn nhét cặc vào lồn em rồi. Và hắn cũng chẳng thể nào chịu đựng được nữa. Cứ liên tưởng sẽ được địt cái lồn trinh này của lồn em làm cho hắn cảm thấy sướng điên người. Không khéo kéo dài thời gian thì hắn xuất khí ngay bây giờ mất.
Hắn trườn lên trên nằm đè lên người Phương Anh. Hắn hôn thật say đắm lên đôi môi đỏ mọng của nàng. Hắn cầm dương vật cương cứng cạ cạ lên bên trên mép lồn đang nhẫy nước của em. Rồi ấn đầu vào bên trong lỗ lồn nàng. Ấn vào rồi lại rút ra thật nhẹ nhàng. Hắn chưa nhét vào trong vội để mà cho nàng thật là quen với con cặc của hắn rồi mới nhét vào mà phá trinh nàng.
Dâm thủy trong lồn nàng đang tuôn ra rất nhiều làm cho con cặc hắn ra vào cũng dễ dàng hơn. Cảm thấy lồn nàng đã mở rộng ra đủ để đón nhận con cặc tôi rồi. Thế nên hắn bắt đầu đẩy vào bên trong. Nó đi vào và mở toang cửa động. Hắn dừng lại khi có một vật cản trở ngay trước con cặc. lần đầu tiên hắn sẽ được đâm thủng cái màng mỏng manh mà quý giá này. Điều này làm cho hắn cảm thấy thật là sướng. Nếu mà dừng lại thêm chút nữa chắc là xuất khí mất thôi.
Hắn không chịu được nữa mà nhấp mạnh một cái. Con cặc đâm vào nút cán trong âm đạo của nàng. Một tiếng sột nghe thật nhỏ nhưng mà thật dễ nghe biết bao nhiêu. Phương Anh trân mình lên vì đau đớn.
Nàng hét lên nho nhỏ vì sợ bên ngoài có ai nghe thấy nên không dám rên lớn:
- Đau em quá anh Trường ơi.
Biết nàng quá là đau, nên hắn chỉ nhấp con cặc ra vào nhè nhẹ để cho em quên đi nỗi đau đầu đời của nàng. Vừa nhấp thật nhẹ nhàng hắn vừa hôn lên môi lên mũi của nàng. Lên đôi môi đang mím chặt vì đau của em. Và sờ vú của em nữa. Cúi gập người xuống mà hôn lên vú nàng.
Nhấp dần dần mãi một lúc cũng làm cho Phương Anh cảm thấy đỡ đau rát đi rất nhiều. Nước nhờn đang chảy ra giúp nàng đỡ đau hơn. Mặt em đang dãn ra và chắc là đỡ đau rồi đây. Lần đầu được địt một lồn trinh của nàng làm cho hắn cảm thấy sướng lắm. Lỗ lồn chật hẹp quá nó siết chặt lấy con cặc làm hắn sướng không tài nào chịu nổi.
Sướng quá và Phương Anh chắc cũng vậy. Nàng đang bắt đầu sướng trở lại. Hắn biết được như vậy vì nàng đang hưởng ứng hắn. Mông đít bắt đầu nhâp nhổm để mà hòa nhịp cùng với hắn.
- Sướng quá anh ơi, nhẹ thôi anh không em rát lắm.
Quả thật là tuy nàng có sướng nhưng mà màng trinh bị rách thì vẫn còn thốn chứ mỗi khi hắn chạm cặc vào đấy. Mà cặc vào ra trong lồn suốt thì nó cũng cạ sát vào vết thương của nàng càng nhiều.
Mỗi lần hắn dừng lại để lấy sức và điều hòa cho đỡ xuát tinh sớm vì lồn nàng quá chật chội giảm đi sự chịu đựng. Là Phương Anh lại kéo hắn xuống để con cặc vào trong lồn mình. Người nàng di chuyển theo chiều con cặc. Làm cho con cặc tôi lúc nào cũng phải ra vào đều đều trong lỗ lồn Phương Anh.
Hắn liền nhấp thật mạnh và liên tục. Những cú đâm nút cán vào tận cùng âm đạo làm cho Phương Anh mê đi vì sướng. Người nàng trân lên.” Em chiu hết nổi rồi anh ơi…em ra đây”.
Hắn cảm nhận thấy từ trong lỗ lồn nàng một dòng nước nóng ấm đang tuôn ra xối xả. Nó bao bọc lấy thân cặc hắn vẫn còn trong lồn nàng. Để muốn bắt lấy sức sống của nó.
Phương Anh đã ra và hắn cũng chẳng thể nào chịu thêm được nữa. Hắn nhấp thêm một vài cú cuối cùng rồi ngã quỵ lên trên người nàng. Một dòng tinh khí nóng hổi từ đầu cặc nở to đang được bắn xối xả vào bên trong lồn em. Phương Anh ưỡn mông lên để đón nhận nó. Nàng nhận hết nó trong lồn mình.
Con cặc đến khi teo nhỏ hết rồi tôi mới rút nó khỏi cặc Phương Anh. Kéo theo nó là một dòng nước trắng đục và máu trinh trộn lẫn. Nó chảy xuống đất. Vì bên trên chỉ có cái chiếu mà thôi. Hắn đứng dậy và kéo Phương Anh lên. Hắn hôn lên môi nàng mà hỏi:
- Phương Anh em có hối hận vì đã trao cho anh tất cả không?
- Em không, vì em yêu anh mà. Nhưng anh đừng bao giờ bỏ rơi em nhé. Nếu không có anh thì em sẽ chết mất. Em chẳng còn hứng thú để mà sống trên cõi đời này nữa.
- Anh hứa mà. Anh sẽ lấy em làm vợ sau khi em học xong. Thôi bây giờ muộn rồi em mặc quần áo vào đi rồi anh đưa em về. Khỏi cô chú lại nghi. Phương Anh này em đứng nói gì với bố mẹ chuyện này vội nhé. Em chỉ nên bảo anh yêu em thôi.
- Em không, vì em yêu anh mà. Nhưng anh đừng bao giờ bỏ rơi em nhé. Nếu không có anh thì em sẽ chết mất. Em chẳng còn hứng thú để mà sống trên cõi đời này nữa.
- Anh hứa mà. Anh sẽ lấy em làm vợ sau khi em học xong. Thôi bây giờ muộn rồi em mặc quần áo vào đi rồi anh đưa em về. Khỏi cô chú lại nghi. Phương Anh này em đứng nói gì với bố mẹ chuyện này vội nhé. Em chỉ nên bảo anh yêu em thôi. Vì anh sợ em bị bố mẹ nói. Chứ không phải anh có ý chạy làng đâu. Em hiểu anh chứ.
- Vâng ạ. Em hiểu và sẽ làm đúng như những gì anh bảo. Anh nói gì em cũng nghe mà.
Phương Anh mặc quần áo vào rồi cùng hắn về nhà. Trên đường đi nàng có nói ngay sáng sớm ngày mai đã phải lên Hà Nội rồi. Vì chủ nhật nàng phải thi mà. Phương Anh rủ hắn cùng lên. Nhưng hắn không lên được. Vì nhà có việc bận mà. Dù rất muốn đi cùng để thưởng thức cơ thể tuyệt đẹp của nàng. Nhưng hắn đành phải đợi.
Hắn đưa cho Phương Anh chìa khóa căn nhà mà hắn thêu. Dù nó rất nhỏ nhưng hắn muốn nàng đến ở cùng hắn. Có vậy hàng ngày hắn mới được gặp nàng chứ. Phương Anh đồng ý ngay. Vì điều đó trong thâm tâm nàng cũng đang rất muốn mà. Chỉ xa hắn có ngày mà nàng đã không chịu được. Nay lại được sống cùng hắn thì sao nàng không chấp nhận cơ chứ. Hắn chẳng biết nghĩ sao bảo Phương Anh cho mượn chìa khóa nhà đình. Nàng chẳng chút nghi ngờ đưa luôn cho hắn.
Về đến nhà Phương Anh hắn vào chào bố mẹ nàng rồi mới đi về. Trước khi về em kín đáo nắm tay hắn ra vẻ ra hiệu là mong sớm gặp lại hắn. Hắn gật đầu ý bảo hắn cũng vậy. Chào tạm biết Phương Anh hắn ra về với một tâm trạng rất là vui vẻ. Chưa bao giờ hắn lại có sự hưng phấn như vậy. Vì hôm nay tâm nguyện bấy lâu của hắn đã thành.
Lần đầu tiên hắn được địt một cô gái còn trinh. Mà người đó hắn lại rất thích và nàng cũng vậy. Hắn thề sẽ phải đối xử thật tốt với Phương Anh. Hắn về đến nhà đã là hơn 10 giờ rồi. Nhà chỉ còn ông bố đang xem đá bóng. Chào ông bố hắn đi vào phòng mà ngủ. Trước đó bố hắn nhắc là mai phải sang nhà chú An để chơi đấy. Hắn biết lý do của chuyến đi này. Bây giờ hắn đã có Phương Anh rồi cần gì đến con nhỏ nào nữa chứ.
Đêm nay hắn ngủ thật là ngon lành biết bao. Với những giấc mơ đẹp mà hắn dệt ra để sống với nàng.
Hôm sau cũng chẳng có việc gì làm nhiều cho lắm. Vì hắn chẳng mấy khi làm việc nhà mà lại. Đến gần trưa chuẩn bị đi ăn cơm thì bố bảo hắn là đi với ông ấy
- Ăn cơm xong đã rồi ăn bố ạ.
- Sang chú An ăn cũng được. Hôm nay chú ấy mời mà. Cứ đi đi không có gì phải ngại đâu.
Đã nói vậy thì hắn chẳng có gì để phản đối cả. Trên đường ông già có nói với hắn là đừng bao giờ nói thất thố điều gì. Dù là không thích thì cũng đừng làm ông phải mất mặt. Hắn cứ ậm ừ cho qua chuyện. Bây giờ tâm trí hắn chẳng bao giờ nghĩ đến cô gái nào khác nữa.
- Anh Nam đến rồi đấy à. Vào đi anh. Cả cháu Trường nữa vào đi. Em chuẩn bị cơm xong cả rồi. Chỉ chờ có anh và cháu thôi.
- Làm phiền chú quá. Cứ cơm nước như bình thường là được thôi mà. Toàn là người nhà cả chứ có ai xa lạ đâu mà chú khách sáo thế chứ.
- Có gì đâu anh. Toàn con Hoa nó làm thôi mà. Nó biết có cháu Trường đến nên xung phong xuống bếp làm mấy món đó.
- Thế thì may mắn thật. Hoa làm món ăn thì ngon lắm. Chẳng mấy khi tôi được thưởng thức.
- Anh cứ nói thế. Anh sang nhà em mấy đâu mà. Nếu không cháu nó sẽ rất vui vì được bác thưởng thức đó. Mà sau này nếu được có khi anh suốt ngày ăn cơm cháu nấu.
- Chú nói cũng phải.
Hắn làm gì mà không hiểu điều mà hai người đang nói. Kẻ tung người hứng đây mà. Cả ba cùng vào nhà và ngồi vào chiếu. Trên đây đã để mấy món rồi. Chú An mời bố con hắn vào chiếu.
- Hoa con mang các thứ lên đây cho bố.
- Vâng ạ.
Tiếng cô gái từ dưới nhà vọng lên. Hắn nhìn ra bên ngoài để nhìn xem cô bé nào đây. Trước cửa xuất hiện một cô bé người nhỏ nhắn đang đi lên. Gương mặt cúi gắm xuống vì vậy hắn chẳng thể nhìn rõ khuôn mặt cô bé. Hoa đặt thức ăn lên rồi lại định đi xuống. Cô bé lúc này lại quay người khiến hắn chẳng thể nào nhìn rõ mặt cô bé.
- Cháu cứ ngồi đây ăn cùng cả nhà đi Hoa. Không cần xuống nhà đâu mà.
- Anh cứ để cháu nó xuống dưới bếp làm them món hai món nữa.
- Không cần đâu thế này đã đủ lắm rồi. Làm nhiều làm gì. Tôi và chú chỉ uống rượu là sướng thôi mà. Phải để cho hai chúng nó nói chuyện với nhau chứ. Đúng không nào.
Chú An thấy bố tôi nói rất có lý nên bảo Hoa ở lại. Cô bé dạ ran một tiếng rồi ngồi khép lép xuống một bên chiếu. Bây giờ hắn mới có thể nhìn được mặt cô bé. Nhìn cũng khá là dễ thương đó. Nhưng không được như Phương Anh. Nhìn đầy vẻ ngây thơ của trẻ con. Con bé này mà định giới thiệu cho hắn sao. Đúng là hai ông lão này say rồi mới có ý nghĩ như vậy.
Cả bữa ăn cô bé chỉ toàn cúi đầu nhìn xuống thi thoảng liếc hắn một cái. Hắn đã quan sát rất kỹ nên biết các cử chỉ này của bé. Thi thoảng mấy lần bị bắt gặp làm cho Hoa đỏ cả mặt. Cô bé lại cúi đầu nhìn xuống. Hai ông lão đang chuốc rượu cho nhau đến say bí tỉ. Cuộc nhậu kéo dài hơn tiếng. Lúc đõ cả hai ông lão đều nằm ngục xuống vì say.
Hoa đứng dậy dọn dẹp trong khi tôi dìu hai người say lên trên ghế nằm. Rồi cũng xuống phụ giúp cho Hoa dọn chén bát. Hắn nghe thấy tiếng lý nhí của em cảm ơn hắn. Đợi cô bé rửa xong hắn thấy cô bé đi vào nhà trong. Ngồi ngoài này chẳng có gì để mà làm hắn định đi về nhưng mà nghĩ sao hắn lại không về nữa.
Hắn cũng đi vào trong nhà trong cùng cô bé. Cô nàng quay lại thấy hắn đi cùng nhưng chẳng nói gì. Hoa ngồi xuống ghế và hắn cũng ngồi xuống ghế bên cạnh. Cô nàng cứ cúi gằm đầu xuống mân mê tà áo nhưng chẳng nói một tiếng gì cả. Không khí nặng nề đó làm hắn không chịu được khiến hắn phải lên tiếng. Nhưng cô nàng được câu nào trả lời câu đó làm hắn mất cả hứng.
Tức mình hắn quay sang hỏi chuyện riêng tư. Thực tình như vậy là không hợp với bất cứ cô gái nào mới quen lần đầu như thế này đâu. Nhưng mà hắn chẳng biết phải làm gì lúc này cả. Phải tìm mọi cách thay đổi câu chuyện chứ.
- Hoa này, em có yêu ai chưa.
- Em chưa ạ. Cô nàng vừa nói vừa đỏ cả mặt. Vì nàng xấu hổ vì câu nói đó của hắn.
- Thật không anh chẳng tin. Mấy cô bé bây giờ hay có chuyện này lắm. Thường có người yêu rất sớm. Lại còn chẳng giữ gìn gì cả.
- Đấy là ai khác chứ không phải em.
- Anh chẳng tin chút nào cả. Cô nào cũng được cái miệng là giỏi nhưng thực tế thì khác rất nhiều. Mà em có biết hôm nay anh sang đây là có việc gì không hả?
- Em chẳng biết.
Cô bé nói vậy nhưng hắn biết là cô ả biết mục đích của chuyến viếng thăm này. Vì hắn thấy cô nàng đang đỏ mặt nhìn hắn. Ánh mắt tràn lên vẻ ngưỡng mộ. Cái ánh mắt đó hắn đã thấy ở Phương Anh mà. Nên làm sao mà hắn chẳng biết thong tin truyền đạt qua ánh mắt đó.
- Em biết chứ sao không biết. Bây giờ để anh kiểm tra xem cô bé có thật là chưa có làm gì với cô gái nào chưa nhé. Đồng ý chứ. Vì để tìm cô gái nào thì phải xem xem cô bé đó có thích hợp không chứ. Đúng không nào? Em có đồng ý không?
- Em chẳng biết anh muốn làm gì cũng được.
Câu đó khác nào mở đường cho hắn chứ. Thấy vậy liền tiến lại gần đặt tay lên đôi vai nhỏ nhắc nhưng rắn chắc của cô nàng. Hắn lấy tay vòng quanh người con nhỏ. Từ phía sau áp sát vào cơ thể cô gái. Mùi hương trinh nữ tỏa ra làm cho hắn thấy nứng cặc vô cùng. Con cặc bắt đầu ngóc đầu lên và ép sát vào mông tròn lẳn của em.
Hoa chẳng dám phản đối hành vi của hắn. Chỉ biết đứng yên mà chịu trận mà thôi. Được thể hắn đưa tay lên xoa xoa khắp mặt mũi rồi xuống đến cổ và ngực của Hoa. Con cặc trong quần vướng víu quá. Hắn đang muốn tháo nó ra, nhưng sợ hai ông lão bên ngoài chưa ngủ hẳn. Thế là hắn bỏ Hoa ra và đi ra cửa. Hai lão già đang ngáy khò khò. Hắn đến thật gần để kiểm tra lần nữa. Đúng là hai lão ngủ say lắm rồi. Bây giờ chỉ sợ có ai về bất chợt mà thôi.
Hắn biết nếu có ai thấy hắn đang địt con nhỏ Hoa này chắc cũng không bị bắt vì tội hiếp dâm thôi. Nhưng lại phải cưới con nhỏ này.
Thâm tâm hắn chỉ muốn có Phương Anh mà thôi. Còn con nhỏ Hoa này chỉ để địt cho sướng cặc mà thôi. Hôm qua hắn đã được nhét cặc phá màng trinh thế nên hắn muốn được thử cảm giác này lần nữa.
Phía trong Hoa đang ngồi khép lép trên giường. Nếu cô bé không muốn thì đã chạy ra ngoài rồi. Chứ đâu còn ngồi trên nhà đợi hắn thế này rồi.
- Mẹ em đi đâu rồi. Nhà em còn có ai nữa không vậy.
- Dạ còn ạ. Em có mấy đứa em nữa. Nhưng hôm nay mẹ em dẫn sang nhà ngoại em ở làng bên. Có giỗ mà đến tối mới về cơ.
- Thế sao em và chú An không đi.
- Dạ vì bố em nói hôm nay anh và bác sang chơi ạ.
- Em có thích anh sang chơi không hả.
- Dạ có ạ.
Chẳng còn bất cứ ai làm gì cản trở công việc của hắn nữa cả. Giờ đây chỉ có hắn và Hoa tự do tự tại trong căn phòng này mà thôi. Con nhỏ cứ ngồi im chẳng có phản ứng gì cả ngay cả khi hắn đi lại và ngồi lên trên giường cùng nhỏ. Hoa càng nhân nhượng hắn càng lấn tới. Không một chút gì e dè hắn vòng tay ôm thật sát cô bé vào lòng. Rồi quay qua hôn túi bụi lên khuôn mặt nàng.
Hoa chỉ rụt rè tiếp nhận mà chẳng có chút phản ứng gì để hắn biết em không đồng ý. Hắn hôn thật nồng nàn và cháy bỏng lên đôi môi đang tràn đầy nhựa sống kia. Hắn cho tay hoạt động bắt đầu luồn vào bên trong áo mà đưa lên trên để chạm vào đôi gò bồng đảo đầy quyến rũ của nàng.
Đến lúc này thì Hoa mới có phản ứng. Em đưa tay giữ chặt lấy tay hắn và nói giọng nhỏ nhẹ thật là ngọt ngào. Để cho hắn vừa đủ nghe mà không cho ai bên ngoài thấy.
- Đừng mà anh Trường. Buông em ra đi. Bên ngoài kia có bố em và bác trai đó.
Câu nói đó chứng tỏ em chỉ sợ có người biết thôi chứ không phải là do không thích hành vi dâm ô của hắn” Không sao đâu em. Mấy ông lão ấy đã ngủ say như chết rồi, anh cũng đã từng say nên bây giờ biết mấy ông này ngủ đến tối cũng chưa chắc đã dậy đâu. Cho anh kiểm tra không thôi mà. Chứ anh chẳng làm gì đâu.
- Chỉ thôi anh nhớ. Đừng làm hại gì em cả.
- Ừ anh chẳng làm gì đâu.
Nói xong hắn vặt cô bé ra giường rồi muốn làm gì thì làm Vẫn hôn tới tấp lên khuôn mặt bầu bĩnh dễ thương của nàng. Hắn lấy tay rờ rẫm lên ngò ngực tròn trịa nhưng đang phập phồng đập loạn lên vì hồi hộp, sợ hãi xen lẫn với thích thú. Những động tác mơn trớn của hắn làm cho nàng thấy thích làm sao.
Luồn tay vào bên trong áo ngoài của nàng mà sờ nắn. Cô bé không mặc áo lót ở nhà thế nên tay hắn chạm luôn vào được vú nàng. Đôi vú mây mẩy và mát rượt. Sờ vào thật là sướng tay biết bao nhiêu.
Mấy ngón tay cứ sờ lên sờ xuống trên núm vú của nàng. Hắn nghịch ngợm chán chê hai bầu vú mọng chin của cô gái 18 tuổi. Sờ soạng chán chê bây giờ hắn muốn được thưởng lãm cả cơ thể cô gái. Rất nhẹ nhàng và khéo léo hắn mở từng cúc áo một trên người nàng. Nhưng vừa cởi hắn vừa để ý đến bên ngoài. Tiếng thở đều đều của hai lão già tạo cho hắn sự tự tin tột độ.
Khi cái áo đã được mở hết ra và hắn chuẩn bị tuột nó khỏi người cô bé.
- Đừng anh, em sợ lắm. Nếu ai biết được thì chết em.
- Không sao đâu Hoa. Ở đây chỉ có anh và em mà thôi. Chứ còn có ai đâu. Mới lại anh đã nói để anh kiểm tra thôi mà. Yên tâm chưa nào.
Cảm giác sướng đang tràn ngập cơ thể cô gái 18 tuổi. Nàng ưỡn người lên cho hắn tuột áo mình ra. Hắn chưa dừng lại ở đó mà đưa tay xuống lột luôn cái quần đen mỏng ra khỏi chân cô bé. Lúc đầu cô nàng không cho hắn cởi, nhưng nhìn vẻ mặt không hài lòng làm cho em sợ mà nhóc đít lên để hắn tuột cả quần lót của mình ra nữa.
Toàn bộ cơ thể một cô gái 18 tuổi trinh nguyên tràn đầy sức sống hiện ra trước mắt hắn. Hắn không thể nào có từ gì để diễn đạt hết vẻ đẹp của cơ thể. Những đường cong gợi cảm, gò bồng đảo cân đối và vùng cấm địa với chòm lông rậm rạp che chở. Tất cả hội tụ lại tạo ra cơ thể đang ở trước mắt hắn.
Hoa ngại ngùng khi toàn bộ cơ thể đang trần truồng trước mặt hắn. Chưa bao giờ em ở cảnh tượng như thế này cả. Cô nàng chẳng biết làm gì hơn. Mà chỉ biết lấy tay cố che đi hai nơi nhạy cảm nhất của người phụ nữ. Điều đó càng kích thích hắn hơn nữa.
Ngắm nghía đã đủ. Hắn cúi xuống hôn tới tấp lên đôi vú đang nở lớn vì nứng của Hoa, cặp vú trắng hồng đang được một thằng đàn ông đầy kinh nghiệm như hắn làm chủ. Hắn hôn hết bên này đến bên kia. Hoa đang lịm đi vì sướng. Hắn hôn liếm đến đâu con nhỏ nổi gai ốc ở đó.
Cái lưỡi quán ác nó chẳng chịu đứng yên một chỗ. Mà nó cứ di chuyển hết từ trên cổ xuống tận cùng chỗ trên mu lồn em một lát. Rồi lại hôn trở ngược lên trên. Nó dừng lại ở hai cái núm vú đỏ hồng và cương cưng của cô bé. Chiêc lưỡi cứ lướt trên vú Hoa. Làm cô bé rên rỉ trong vô thức.
Lấy hai tay bóp vú con bé Hoa này thật là sướng. Nó săn chắc tạo cảm giác đẫy đà. Lấy tay kẹp hai núm vú sát lại với nhau. Hắn há thật rộng miệng ra mà bú cả hai đầu. Điều này càng làm cho con nhỏ chết mê chết mệt. Nó cảm thấy không chịu nổi nữa rồi. Một tiếng rên nho nhỏ và hắn cảm thấy cái quần mình đã ướt đi một ít. Nhìn xuống thì thấy lồn Hoa đã rỉ nước ra rồi. mà còn là rất nhiều nữa chứ.
Tay đưa xuống vuốt dọc từ dưới đùi lên đến tận cái mu lồn hâm hấp nóng. Và đầy nước nhờn nữa chứ. Lấy tay vuốt dọc cái mu lồn đó. Hắn cảm nhận được sự gọi mời của nó đối với tay mình. Hắn vuốt nhè nhẹ trên cái khe trơn nhớt. Hắn ve vuốt bên ngoài cái lỗ lồn đó. Rồi bất thình lình đâm sâu vào bên trong. Cũng may đó chỉ là ngón tay nếu đó là con cặc chắc cô bé chẳng thể nào chịu được.
Một ngón rồi hai ngón. Nó càng lúc càng vào sâu hơn bên trong lồn làm cho con bé chỉ còn biết trân người mà chịu đựng. Nó có thể nói gì trong cái giây phút này chứ. Nhét thêm ngón nữa vào đã là tổng cộng đã ba ngón vào trong lồn cô bé. Nhưng nó vẫn chứa hết được. Nếu như hắn không cảm nhận được màng trinh đang ngăn cách mấy ngón tay không cho vào sâu bên trong hắn đã cho rằng con Hoa đã mất trinh rồi cơ.
Lấy tay khều khều nhẹ nơi hột le làm cho con bé chỉ còn biết giơ hai tay ra mà đầu hàng thôi. Một cô bé ngây thơ như em làm sao có thể thoát khỏi tay hắn chứ.
- Anh Trường ơi thôi đi. Có gì để sau này. Khi anh cưới em rồi thì em cho anh tất cả mà. Đừng hại đời em bây giờ nghen anh.
- Anh hữa mà. Em yên tâm đi.
Tuy nói vậty chứ hắn thì lúc nào cũng muốn được địt cái lồn trinh này. Nên sao có thể bỏ qua được cơ chứ. Đẩy rộng hai cái chân con bé sang hai bên. Hắn vục luôn mặt vào cái lỗ lồn đang có chất nước trắng đục chảy ra. Cái lưỡi được đưa dài ra tối đã mà mân mê hai bên mép lồn. Rồi đẩy vào bên trong.
Nó liếm hai thành lồn và tìm đến hột le của người phụ nữ. Một cô gái ngây thơ đang được hắn đánh thức tiềm năng tính dục trong cơ thể. Nước nhờn đang tuôn ra xối \xả. Hắn liếm hết không bỏ sót chút nào cả. Chưa bao giờ hắn liếm cái lồn nào còn trinh cả. Ngay như hôm qua hắn cũng chẳng được bú lồn Phương Anh. Nên hôm nay muốn thưởng thức ở con bé Hoa này.
Nó rất ngon. Và có mùi khác hẳn so với mấy cái lồn của đĩ. Đúng là gái còn trinh có khác. Hoa nằm im thin thít. Như chẳng biết làm gì bây giờ nữa. khi cơn sướng đang bao trùm khắp cơ thể cô bé. Nhất là mỗi khi hắn lại nhay nhay cái hột le làm cho cô bé sướng lắm.” Ư sướng quá anh Trường ơi. Anh làm gì mà hay quá vậy.”
Hai chân cô bé chụm thật chặt lại giữ mặt ở sát ngay lồn. Một luồng khí trắng đục chảy trào ra. Và hắn liếm hết chẳng để sót lại chút nào cả. Đã đến lúc cần phản dứt điểm thôi. Con cặc hắn đã nứng đến cực điểm rồi. Nếu không cho nó địt ngay bây giờ. Có khi hắn nổ cặc mà chết mất. Tuột nhanh cái quần xuống giường. Hắn trườn lên người cô bé.
Hoa cũng cảm nhận được sức nặng đè lên thân thể mình. Và có vật gì đó đang rà rà trên hai mép lồn ướt đẫm của mình. Nó đang mở rộng chỗ kín của nàng ra và đi vào. Hoa biết đó là cái gì. Nàng nhắm mắt để chờ đón giây phút quan trọng đó. Nhưng khi con cặc dừng trên màng trinh mình cô bé bất chợt nhỏm dậy để mà nói;
- Dừng lại đi anh. Không chết em mất. Để sau đi anh.
- Nhưng anh cần phải kiểm tra để biết em còn là con gái hay không. Có thế anh mới biết là có nên quan hệ tiếp với em nữa không.
- Em là con gái mà. Chưa bao giờ có thằng con trai nào thấy lồn em thế này đâu.
- Nói thì ai chẳng nói được. Ngay như bây giờ anh nói anh là tổng thống Hoa kỳ thì có sao đâu. Chỉ có sự thực chứng minh thì anh mới tin mà thôi.
- Nhưng làm có cách nào anh. Vì em chỉ biết nói như vậy mà thôi.
- Có cách thì anh mới đưa ra chứ. Em có muốn biết anh làm cách nào không hả?
Cô bé đang háo hức nghe cách của tôi. Nên gật đầu đồng ý ngay.
- Đấy là em để anh nhét cặc vào trong lồn em. Thấy có máu chảy ra thì đó là em còn trinh. Còn không thì không phải.
- Nhưng như vậy thì em mất trinh mà. Không được đâu anh Trường. Bố em mà biết được thì chết.
- Có thế anh mới biết được là có nên với em nữa hay không. Nếu em không thích thì ngồi dậy đi vậy.
Cô bé thấy vậy liền ngồi dạy ngay. Nhưng em quên mất con cặc hắn nhét trong lồn em vẫn trơ gan cùng tếu nguyệt trong đó. Thế nên động tác của em. Cộng với sự dứt khoát đè xuống của hắn làm cho con cặc đâm rách toang cái màng trinh mà đi vào bên trong. Con nhỏ hét lên một tiếng thất thanh. Nó kêu rất to, làm cho hắn sợ mấy lão bên ngoài nghe thấy được.
- Nhỏ thôi em. Không mấy ông ấy nghe thấy thì chết cả anh và em đó.
- Nhưng mà em đau quá anh Trường ơi.. có phải em mất trinh rồi không. Huh u… em chẳng biết đâu. Mẹ em nói con gái không được mất trinh sớm quá. Không thì không ai yêu. Em biết phải làm sao bây giờ anh.
- Chuyện đó để sau rồi tinh. Em yên nhé. Bây giờ nhớ không được hét to nữa nghe chưa. Nếu không thì chết đó.
Cô bé gật nhẹ đầu khi mắt vẫn còn mấy giọt lệ. Bằng chứng cho nỗi đau đầu đời. Hắn nhấp nhè nhẹ mấy cái cho con nhỏ đỡ đau. Rồi như sợ có người vào bất chợt bây giờ thì chết. Hắn nhấp thật mạnh. Những cú nắc tàn nhẫn và thô bạo. Vào cái lồn vừa mới mất trinh xong. Điều đó làm cho Hoa đau lắm. Cô bé cứ vặn vẹo thân thể để cho cặc hắn đỡ cạ vào vết rách. Nhưng không được.
Nó cứ như sát muối vào vết thương vậy. Hoa bây giờ chỉ còn thấy đau chứ chẳng sướng một tý tẹo nào cả.
Hắn mới tối hôm qua đã mất bao sức cho Phương Anh rồi. hôm nay lại là một cái lồn trinh nữa chứ. Thế nên hắn rất nhanh mất sức.
- Ngừng đi anh Trường em đau lắm rồi đây.
- Anh sắp ra rồi em ráng chịu phút nữa thôi.
Hắn ưỡn mông nắc thêm vài cú thật mạnh cuối cùng. Rồi rút nhanh con cặc ra khỏi lồn cô bé. Lúc này từ đầu cặc hắn cũng bắn xối xả tinh dịch ra nền nhà. Hắn chẳng dám xuất tinh trong lồn để bị bắt vạ. Hắn nhanh chóng mặc quần vào. Nhìn lại vẫn thấy cô bé Hoa đang ngồi mà khóc.
Nước mắt đang nhỏ xuống trong khi từ lồn máu trinh và nước nhờn vẫn chảy ra. Hắn lại gần vuốt nhẹ mấy cái an ủi. Và nói gì đó. Con nhỏ mãi mới gật đầu đồng ý. Và mặc quần áo vào. Hắn cùng con nhỏ thu dọn chiến trường rồi đi ra ngoài. Ở đây hai ông lão vẫn ngủ say như chết.
Hắn mặc quần áo xong đợi nhỏ Hoa cũng thế liền đi ra ngoài. Ở đây hai lão già vẫn ngủ say như chết. Hắn thấy miệng hai lão đều đang cười như là có gì vui lắm. hay là đang mơ làm thong gia với nhau. ĐIều đó có lẽ thành sự thật nếu như để hắn gặp Hoa trước Phương Anh. Nhưng nay dù có vừa phá trinh con nhỏ nhưng với hắn Phương Anh vẫn là nhất. Không ai hơn được nàng.
Hắn cũng giả vờ là đã say rồi nằm ra bên cạnh mà ngủ cùng với hai lão. Hắn mệt thật nên chẳng mấy chốc mà đã ngủ ngon lành rồi. Ngủ một giấc thật là dài và không mộng mị. Mãi hắn được lay dậy thì mới tỉnh. Lúc ấy hai lão đã tỉnh từ lúc nào rồi không rõ. Bố và hắn chào chú An rồi đứng dậy mà đi về. Hoa cũng ra mà tiễn hắn và ông già.
Trước khi đi nàng còn nháy mắt cho hắn ra hiệu. Hắn hiểu ý liền gật đầu. Ông già có hỏi hắn cảm nghĩ thế nào về cô bé. Hắn chỉ ậm ừ cho qua chuyện. Chỉ nói là cô bé cũng khá là dễ thương. Nhưng hắn hôm nay say quá chẳng nói gì được cả. Chắc tuần sau hắn về thì mới rõ hơn được về nhỏ Hoa. Bố hắn mong thế quá nên ừ ngay.
Biết trên kia có Phương Anh đợi. Hắn đã bảo nàng dọn đến sống cùng hắn rồi cho thân mật. Vì hắn chẳng muốn xa cô nàng chút nào cả. Nên bảo ông già sáng mai sẽ đi do có việc bận. Ông lão muốn hắn ở nhà chút nữa cơ. Mọi lần mà hắn đi đột xuất thế là chẳng vui đâu. Nhưng vì hắn đã bảo tuần tới sẽ về để mà gặp Hoa tiếp nên ông lão mới đồng ý.
Cả chiều hôm đó cũng chẳng có gì mà chơi cả. Có buổi tối mấy bọn bạn cấp hai rủ hắn đi chơi. Ngồi nhà buồn tình chẳng có gì làm cả. Phương Anh không có nhà nên chẳng sang nói chuyện với nàng được. Còn con Hoa thì chắc chắn hắn không dám sang. Nên nhận lời đi ngay. Hôm nay là sinh nhật con nhỏ lớp trưởng của hắn.